Nhân ái

Rơi nước mắt trước hoàn cảnh trớ trêu của chàng trai 9X mang trong mình căn bệnh u tủy

“Mẹ ơi khi nào con khỏi bệnh, bệnh của con có khỏi được không”- câu nói của em Trần Đình Thắng khiến nhiều người cay mắt.

Em Trần Đình Thắng sinh năm 2000, quê Gia Sơn, Nho Quan, Ninh Bình. Đang ở độ tuổi 19 với những ước mơ và hoài bão nhưng trớ trêu thay em lại đang phải đối mặt với căn bệnh quái ác là u tủy cổ.

Thắng hiện tại đang là sinh viên năm thứ nhất Đại học Giao thông vận tải Hà Nội. Ước mơ của em là trở thành kĩ sư điện, kiếm nhiều tiền để giúp đỡ bố mẹ dưới quê không còn vất vả. Nhưng từ khi biết mình bị bệnh u tủy, giấc mơ ấy đành phải gác lại, em chật vật chạy thuốc và nằm trên giường bệnh mỗi ngày.

Căn bệnh khiến Thắng liệt một nửa người. Tay phải và chân phải hoàn toàn không cử động được. Mọi sinh hoạt cá nhân của em giờ đây phụ thuộc vào hoàn toàn vào người mẹ.

Mẹ Thắng là người chăm sóc cho em mọi sinh hoạt hàng ngày cho em

Cách đây khoảng 2 tháng, Thắng cảm thấy chân tay luôn bị tê bì, mãi không thuyên giảm nên gia đình liền đưa em đến Bệnh viện Bạch Mai để khám nhưng không ra bệnh. Sau đó em được đưa đi kiểm tra ở nhiều viện khác và Bệnh viện Việt Đức chẩn đoán em bị u tủy cổ.

Các bác sĩ cho hay, để điều trị, em buộc phải phẫu thuật với chi phí lên tới 700 – 800 triệu. Đó là số tiền quá lớn với khả năng của gia đình Thắng có thể chi trả. Sau mổ, tỉ lệ thành công thấp do khối u của em đã to, em có khả năng sẽ sống thực vật suốt quãng đời còn lại. Vì thế gia đình đưa em về. Hiện tại Thắng được chạy chữa bằng thuốc nam kết hợp với châm cứu mong sao khối u có thể nhỏ lại. Khi đó em có thể mổ được, khả năng cứu chữa cao hơn.

Mỗi tháng Thắng phải lên Hà Nội chữa bệnh 4 đến 5 lần, cộng với thuốc và châm cứu cũng tới hàng chục triệu đồng.

Khó khăn chồng chất khó khăn

Gia đình Thắng ở quê không mấy khá giả, ông nội em bị ung thư tuyến giáp cách đây 1 năm, mới mổ lần 2 được hơn một tháng. Bà nội bị bệnh Parkinson nằm liệt giường khoảng 5, 6 năm nay. Ông ngoại là thương binh được 2 triệu trợ cấp mỗi tháng nhưng giờ tuổi cao sức yếu không làm được gì nên không thể giúp đỡ con cháu.

Trước kia mẹ Thắng làm may, cả làm thêm mỗi tháng được 3 triệu. Còn bố của Thắng làm thợ xây, nhưng hai tháng nay anh chị đều phải xin nghỉ làm để đưa con đi chạy chữa khắp nơi. Bố Thắng mới đi làm lại được 4 ngày công, còn mẹ em phải nghỉ hẳn làm để chăm em vì mọi sinh hoạt của Thắng lúc này đều phụ thuộc vào mẹ.

Hồi Thắng còn đi học, bố mẹ cũng đã vay mượn để lo chi phí cho em, khi Thắng bệnh gia đình không có một đồng nào trong tay. Tất cả số tiền vay mượn được hơn 100 triệu từ anh em hàng xóm cũng đang dần cạn kiệt.

Từ một chàng trai cao to khỏe mạnh, mọi sinh hoạt của Thắng giờ đây đều cần sự giúp đỡ của mọi người

Mong muốn có thể tiếp tục đến trường để thực hiện ước mơ còn dang dở

Bà Lê Thị Ngân (mẹ Thắng) chia sẻ: "Từ lúc biết tin Thắng bị u tủy, cả nhà suy sụp ôm nhau khóc suốt 10 ngày trời em nằm viện. Còn mặt Thắng thì cứ cúi gằm xuống buồn bã. Bạn bè, thầy cô cấp 3 bắt xe lên Hà Nội vào thăm hỏi gì thì cháu trả lời đó, không dám nhìn chỉ sợ mọi người sẽ khóc".

Cố kìm nén cảm xúc, người mẹ ấy rơm rớm mắt đỏ hoe chia sẻ: "Giờ tôi chỉ ước nếu có thể nằm thay cho cháu để cháu khỏe mạnh. Nhìn thấy con như vậy mà đau đứt từng khúc ruột, không làm gì được. Con đang khỏe mạnh mà thành ra thế, chỉ có thể nằm một chỗ, vẫn nói chuyện được bình thường mà không chữa được cho con, cảm thấy thương con lắm.

Từ ngày Thắng bị bệnh, bố cháu vô cùng suy sụp. Giờ tất cả chỉ lo dồn vào chữa bệnh cho con, đến đường cùng mà không cắm được sổ đỏ thì bán nhà đi lo cho con cũng được, chỉ cần con khỏe mạnh, vợ chồng tôi sẽ làm hết những gì có thể".

Câu chuyện xen lẫn nước mắt của người mẹ khiến ai nghe được cũng chạnh lòng, thấu hiểu được nỗi đau xé ruột gan của chị. Ai có con mà chả mong con mình khỏe mạnh, ấy vậy mà sự đời lại trớ trêu.

U tủy cổ là căn bệnh quái ác, điều trị rất tốn kém. Đó là điều mà bố mẹ Thắng trăn trở và lo lắng từng ngày. Bởi cái nghề thợ xây bữa được, bữa không của bố Thắng khó mà có thể gồng gánh khoản chi phí này. Hơn nữa sau Thắng còn một người em 9 tuổi đang đi học.

Anh Lê Xuân Khang - cậu của Thắng chia sẻ: "Thắng nó ngoan và lành lắm, nó rất thương ba mẹ vậy mà giờ thành ra thế này, ai thấy cũng xót xa".

Là một cậu bé hiền lành, chăm chỉ giúp đỡ bố mẹ và hăng say trong học tập cùng rất nhiều ước mơ, hoài bão nhưng cuộc sống của Thắng hiện nay lại chỉ quanh quẩn bên chiếc giường, chật vật với căn bệnh hiểm nghèo.

Với Thắng và gia đình em lúc này rất cần sự chung tay giúp đỡ của cộng đồng để vượt qua căn bệnh hiểm nghèo, đi tiếp con đường tương lai phía trước...

Mọi sự giúp đỡ em Trần Đình Thắng - xin gửi về Mã số 481:

Em Trần Đình Thắng ở Gia Sơn, Nho Quan, Ninh Bình.

Tác giả: Yến Trần

Nguồn tin: giadinh.net.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok