Nhân ái

Mẹ u gan nhường con chữa ung thư thận

Người mẹ đã phải cắt bỏ 1/3 lá gan, bác sĩ khuyên chị phải tái khám đều đặn, nhưng chị biết làm gì hơn khi lo tiền thuốc chữa bệnh cho con không đủ.

Hai mẹ con cùng bệnh

Chị bảo, chị chỉ mong sao đứa con mình không phải chịu những cơn đau bất tử ập tới. Chị không thể chịu được cảnh khi nhìn thấy những giọt nước mắt đau đớn của con ứa ra. Cơn đau làm cho bé quằn quại, người ướt đẫm mồ hôi, chân tay lạnh toát…

Chị nói rằng có thể làm tất cả vì con, bản thân mình dù có thế nào cũng sẵn sàng chấp nhận. Sau lần phẫu thuật cắt bỏ 1/3 lá gan, chị chỉ tái khám được 3 lần sau đó rồi bỏ lửng. Chị tìm đến các chùa, xin những chén thuốc lá đem về nhà cần mẫn sắc để uống và nuôi hy vọng.

Mẹ u gan nhường con chữa ung thư thận

Mẹ ơi bao giờ con khỏi bệnh?

Dù có nhiều lần đau nhức nhối ở lồng ngực nhưng chị cũng chỉ biết ráng chịu đựng qua cơn. Bởi dù có muốn chị cũng không biết kiếm đâu ra tiền để lo cho bản thân mình.

Cô con gái Bạch Ngọc Tiểu Vi (sinh năm 2009 ở ấp Vĩnh Trung, xã Vĩnh Trạch, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) cũng đang rất khổ sở chống chọi vớ căn bệnh ung thư thận.

Bé Tiểu Vi được phát hiện có khối u trong thận từ tháng 8/2018, vì khối u to không thể phẫu thuật được, bác sĩ đã chỉ định truyền hóa chất cho khối u nhỏ lại. Sau 6 toa thuốc, bé Tiểu Vi đã được phẫu thuật bóc tách khối u. Chặng đường khó khăn trước mắt là phải truyền tiếp 12 toa hóa chất để cứu nguy tính mạng.

Thời gian này, bé Tiểu Vi vẫn thường bị đau ở vùng sau lưng, mỗi lần ngồi dậy chỉ được một chút là bé lại phải nằm. Quá chán ngán với cảnh nằm viện và truyền thuốc, cô bé liên tục hỏi mẹ khi nào khỏi bệnh và khi nào được về nhà đi học. Chị Viện chẳng biết trả lời con bằng cách nào, nên chỉ lảng qua chuyện khác.

“Tôi cũng không biết tình trạng bệnh của tôi tới đâu nữa. Giờ thật sự không dám đi tái khám, tiền cũng không có để lo cho mình nữa. Thôi thì nước chảy bèo trôi được tới đâu tính tới đó”, chị Trần Thị Viện thở dài.

“Cắm đất” nợ nần chồng chất

Cuộc sống ở quê nhà khó khăn, hai vợ chồng anh Bạch Ngọc Châu và chị Trần Thị Viện đã phải dời đến một nơi mới để làm ăn. Từ An Giang, anh chị đưa con đến Kiên Giang làm để kiếm sống. Hai vợ chồng thuê một phòng trọ nhỏ, hằng ngày chị Viện mua rau và những thứ lặt vặt đẩy bán quanh xóm. Nếu chịu khó đi sớm về trễ, mỗi ngày chị cũng có thể kiếm được từ 100-150 ngàn đồng tùy vào buổi chợ đắt hay ế. Từ ngày chị đi bán hàng, gia đình hầu như không phải mua rau và những thứ lặt vặt phục vụ cho bữa cơm gia đình.

Mẹ u gan nhường con chữa ung thư thận

Chị Viện cũng bị bệnh nhưng không có tiền để điều trị.

Anh Bạch Ngọc Châu có đủ thứ nghề, nhưng cuộc sống gia đình họ vẫn chỉ vượt qua ngưỡng không bị đói. Công việc chính của anh Châu là phụ hồ, những lúc ít việc anh làm thuê bất kể việc gì người ta mướn. Ngày cuối tuần, anh lại chạy bàn phục vụ cho đám tiệc.

Hai vợ chồng cùng bàn bạc nhau cố gắng kiếm chút tiền để lo chữa bệnh cho vợ. Cuộc sống không được may mắn, giờ thêm một đứa con bệnh gia đình họ vô cùng bế tắc.

Một mình chị Viện phải cố gắng hết sức để chăm con vì có những lúc con yếu một mình chị chăm cũng không xuể. Anh Viện ở nhà phải lo kiếm tiền, dù làm hết việc nọ tới việc kia nhưng số tiền kiếm được chẳng bao nhiêu. Số tiền phải trả cho mỗi toa thuốc nhiều hơn gấp mấy lần số tiền anh kiếm được cả tháng.

“Hai mẹ con tôi xin cơm từ thiện ăn, mẹ nhường miếng ngon mà con cũng không nuốt nổi. Chồng tôi kiếm cả tháng chẳng được bao nhiêu lo tiền thuốc cho cháu cũng không đủ. Hai vợ chồng có 2 công đất để trồng lúa không có tiền phải cầm cố chữa bệnh cho con chẳng biết khi nào có tiền chuộc lại. Tôi bệnh lắm, nhưng cũng đành phải chấp nhận đeo bệnh trong người, để chữa cho cháu đã”, chị Viện nói.

Mọi đóng góp xin gửi về:

Gửi trực tiếp: anh Bạch Ngọc Châu (ở trọ tại ấp Hòn Đất, xã Thổ Sơn, huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang ĐT: 078 689 7059)

Tác giả: Đức Toàn

Nguồn tin: Báo VietNamNet

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok