Thể thao

HLV Mai Xuân Hợp: Không để bóng đá xứ Thanh bị coi thường

Xuyên suốt cuộc đời của mình, giữa bóng đá Thanh Hóa và HLV Mai Xuân Hợp dường như có một sợi dây liên kết vô hình.

HLV Mai Xuân Hợp chỉ đạo học trò ở giải U17 Quốc gia 2019

Cơ duyên quá lớn với quê hương

Với cậu bé Mai Xuân Hợp, tình yêu bóng đá đến theo kiểu “hữu xạ tự nhiên hương”. Sinh ra và lớn lên tại TP Thanh Hóa, nhà của Mai Xuân Hợp ở phía đầu con phố Lương Thế Vinh và cuối con đường nhỏ này chính là… SVĐ Thanh Hóa. Con đường ấy luôn được những cậu bé thế hệ 8x vốn không có nhiều lựa chọn để nghịch ngợm chọn làm nơi đá bóng. Sự vượt trội của Hợp “hói” thấy rõ và bố anh vốn là lái xe cho một cơ quan trực thuộc UBND tỉnh Thanh Hóa quyết định gửi gắm con trai sang đội bóng chuyên nghiệp.

“Vài nét về Mai Xuân Hợp
- Sinh ngày: 14/12/1986;
- Quê quán: Nga Sơn, Thanh Hóa
* Sự nghiệp cầu thủ:
Cấp CLB:
2001 - 2008: Thanh Hóa
2008 - 2009: Thể Công
2010 - 2012: Thanh Hóa
2013 - 2014: B.Bình Dương
2015: Thanh Hóa
Cấp ĐTQG:
2004 - 2005: U19 Việt Nam
2005 - 2008: U23 Việt Nam
2008: ĐT Việt Nam
* Danh hiệu:
Cầu thủ: Mederka Cup 2008, HCB SEA Games 25
HLV: Vô địch U17 Quốc gia 2019

“Bố tôi (ông Mai Xuân Thanh) từng lỡ dở giấc mơ bóng đá vui như vớ được vàng khi cậu con trai thể hiện tố chất, nhưng mẹ tôi thì không. Bà phản đối quyết liệt với việc con trai đi theo cái nghiệp bà cho là lông bông, không biết thế nào mà lần. Nhưng rồi thấy đam mê, sự quyết tâm gắn đời mình với trái bóng của tôi, mẹ cũng miễn cưỡng đồng ý”, Xuân Hợp kể lại.

Xuân Hợp lên đội 1 Thanh Hóa từ khi anh mới bước qua tuổi 19. Thời điểm đó, Thanh Hóa vốn không giàu có nhưng lại trở thành ngựa ô với bộ 3 cầu thủ Mai Tiến Thành, Mai Xuân Hợp và Đồng Huy Thái. Trong mùa giải 2007 có phần “điên rồ” khi đội bóng xứ Thanh bay cao dưới thời HLV Trần Văn Phúc, Xuân Hợp và Tiến Thành đều có tên trong danh sách các đội tuyển trẻ cũng như cả ĐTQG dưới thời HLV Calisto.

Năm 2009, tuy rất muốn ở lại Thanh Hóa nhưng cái lắc đầu từ bầu Lý “Công Thanh” khiến Hợp “hói” nuốt nước mắt vào trong rời quê nhà đến Thể Công. “Thực sự lúc đó tôi chỉ mong đội bóng trả nửa số tiền Thể Công trả thì tôi sẽ chấp nhận ở lại chiến đấu vì đội bóng quê hương nhưng mong muốn này bất thành”, anh chia sẻ.

Dẫu vậy, đến năm 2010, Thể Công lại bất ngờ được chuyển giao trở lại cho Thanh Hóa khiến Hợp “hói” được hồi hương trong niềm vui khôn tả.

Lần thứ hai khoác áo Thanh Hóa, thi đấu tốt, nhưng một lần nữa anh lại lên đường đến B.Bình Dương vào năm 2013, trước khi trở lại đội bóng xứ Thanh vào năm 2015. Cựu tuyển thủ Việt Nam chia sẻ: “Tôi chẳng ở đâu xa quê được quá 2 năm, có lẽ tôi nên trở về và xác định trọn đời với Thanh Hóa thôi”. Vậy là Xuân Hợp giải nghệ trong màu áo Thanh Hóa khi V-League 2015 kết thúc và cũng hiếm có cầu thủ nào 2 lần chia tay quê hương vẫn được chào đón khi trở về như vậy.

Nhà toàn người đi… đá bóng

Các học trò tung hô HLV Mai Xuân Hợp sau chức vô địch U17 Quốc gia 2019

Trên cương vị huấn luyện, phần nào có thể xem HLV Mai Xuân Hợp là người tương đối mát tay với các cầu thủ trẻ. Chỉ tính riêng trong thành phần đội 1 Thanh Hóa, đã có hàng loạt cầu thủ trẻ từng là học trò của HLV Mai Xuân Hợp như Nguyễn Văn Vinh, Hoàng Thái Bình, Hoàng Văn Quyết, Hoàng Văn Hải hay tuyển thủ U18 Quốc gia Nguyễn Đình Huyên…

Nhưng có lẽ người học trò đặc biệt nhất của Mai Xuân Hợp chính là Nguyễn Trọng Hùng, cầu thủ trẻ được xem là ngôi sao sáng nhất của bóng đá xứ Thanh lúc này. Còn nhớ, đích thân nhà vô địch cúp C1 châu Âu Ljupko Petrovic từng hết lời khen ngợi và tiếc hùi hụi khi… quên không đăng kí Trọng Hùng tại V-League 2017. Nhưng trước đó rất lâu, đã có một người thấu hiểu tài năng ẩn sau gương mặt “búng ra sữa” của Trọng Hùng.

Đơn giản thôi, bởi Mai Xuân Hợp chính là… anh họ của Nguyễn Trọng Hùng, mối quan hệ đặc biệt ấy là bởi mẹ của Xuân Hợp chính là chị gái của bố Trọng Hùng. Nhà Trọng Hùng cũng chỉ cách nhà của HLV Mai Xuân Hợp chừng… 700m.

Sự nghiệp của Trọng Hùng từng có 2 lần suýt đứt quãng khi anh bị HLV Trần Minh Chiến loại khỏi Trung tâm bóng đá PVF, HLV Mai Xuân Hợp đã lập tức giới thiệu với người đàn anh Nguyễn Thành Dũng đang làm nhiệm vụ tại Trung tâm đào tạo trẻ Thanh Hóa. Trọng Hùng được nhận bởi khả năng chuyên môn đã được nhiều người kiểm chứng, còn chuyện bị loại về thì càng… vui, bởi PVF đã hớt tay trên của Thanh Hóa quá nhanh.

Lần thứ 2 chính ở mùa giải 2017 khi Trọng Hùng liên tiếp gặp chấn thương và không được đăng kí thi đấu tại V-League. Cầu thủ này chán nản và đã nghĩ đến chuyện đi… học cắt tóc làm kế sinh nhai, nhưng HLV Mai Xuân Hợp khi đó đã gặp bố mẹ của Trọng Hùng để đề nghị cho cậu em họ tiếp tục nghiệp quần đùi áo số. “Tôi nói với bố mẹ Hùng rằng cậu mợ cứ đuổi nó ra khỏi nhà, còn lại cháu lo. Lúc đó tôi tiếc cho tài năng của Hùng, nếu em bỏ dở thì rất phí, bóng đá Thanh Hóa có thể mất một ngôi sao trong tương lai”, tân HLV trưởng của Thanh Hóa nhớ lại.

Được biết, người em của Trọng Hùng là Trọng Phú lúc này cũng đang thi đấu chuyên nghiệp cho Phố Hiến FC. Đây là cầu thủ còn được đánh giá cao hơn Trọng Hùng ở khả năng tạo đột biến và đó là lý do tiền vệ này được giữ lại.

Tôi nợ bóng đá Thanh Hóa

Ngày 14/8, Thanh Hóa lại tiếp tục có thay đổi trên băng ghế huấn luyện khi HLV Vũ Quang Bảo được chuyển sang làm Giám đốc kỹ thuật và người thay thế ở chiếc ghế nóng là trợ lý Mai Xuân Hợp. Quyết định trên xuất phát từ thành tích xuống dốc của đội bóng xứ Thanh trong những vòng đấu vừa qua, đỉnh điểm là trận thua 0-5 trước Hà Nội FC.

Với việc trở thành HLV trưởng của CLB Thanh Hóa trong giai đoạn cuối V.League 2019, HLV Mai Xuân Hợp là một trong những HLV trưởng trẻ nhất trong lịch sử giải đấu số 1 Việt Nam. Hai HLV được ghi nhận từng ngồi ghế “nóng” ở độ tuổi còn rất trẻ đó là HLV Kiatisuk tại HAGL khi mới 32 tuổi 8 tháng, người còn lại chính là HLV Hoàng Thanh Tùng - đồng đội cũ của HLV Mai Xuân Hợp tại Thanh Hóa ở thời điểm 32 tuổi 5 tháng.

Nhận ghế HLV trưởng Thanh Hóa vào đúng thời điểm đội bóng đang gặp vô vàn khó khăn, đang vật lộn với cuộc đua trụ hạng, HLV Mai Xuân Hợp có thể xem là đã “liều” khi đánh cược sự nghiệp huấn luyện vốn đang lên như “diều gặp gió”. Ai cũng hiểu, Thanh Hóa giờ đây lực lượng thì sứt mẻ nghiêm trọng, tinh thần thì sa sút, áp lực ở nửa cuối bảng xếp hạng là vô cùng lớn.

Thế nhưng, HLV Mai Xuân Hợp trả lời một cách vô tư: “Tôi từ chối làm sao được khi đây là nhiệm vụ lãnh đạo giao phó. Tôi không có ý định thoái thác hay tính toán riêng cho bản thân. Nếu không có bóng đá Thanh Hóa thì giờ đây làm sao tôi và gia đình có được một cuộc sống đủ đầy, thế nên tôi vẫn cảm thấy nợ đội bóng và giờ đến lúc tôi có thể suy nghĩ đến việc cố gắng hết khả năng của mình. Điều tôi tâm niệm là không được để người ta xem thường quê hương của mình”.

“Bóng đá không phải là phép cộng hay có tính chất bắc cầu, tôi phải làm việc để khắc phục được điểm yếu của đội bóng chứ không chỉ hô hào thôi. Nhưng tôi mong thời điểm nhạy cảm này khán giả hãy tiếp tục đến sân và cổ vũ chúng tôi. Áp lực từ người hâm mộ và sự cổ động sẽ là động lực để Thanh Hóa có thể vực dậy”, Xuân Hợp cho biết.

Một phần nào đó, người vợ Nguyễn Cẩm Thu cũng là điểm tựa tinh thần vô cùng quan trọng bởi HLV Mai Xuân Hợp chính là một trong những chiến lược gia trẻ nhất cầm quyền tại V-League. Chị chỉ nói rằng, mình đơn giản là ủng hộ chồng tuyệt đối và “cứ làm việc đi, lỡ thất bại thì về… vợ nuôi”.

Sau chức vô địch lịch sử cùng U17 Thanh Hóa, HLV Mai Xuân Hợp từ “zero” trong sự nghiệp đã trở thành “hero“ trong lòng người hâm mộ. Nhưng thử thách lần này mới chính là liều thuốc thử lớn nhất để kiểm chứng xem cựu trung vệ tài hoa một thời có thực sự là người hùng giải cứu đội bóng quê hương lúc khó khăn không.

Tác giả: Thái Sơn

Nguồn tin: Báo Giao thông

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok