Nhân ái

Cho con về nhà đi, ở bệnh viện cha mẹ không đủ tiền lo cho con đâu!

“Thà con bệnh đau rồi chết ở nhà chứ con ở đây mãi, cha mẹ lấy tiền đâu lo cho con. Nhà mình đã nghèo rồi, giờ con bệnh lấy tiền đâu mà chữa”, cô bé thốt lên với mẹ.

Cơ hội sống mong manh

Nhắc lại những lời tâm sự nhói đau của cô con gái, chị Nguyễn Thu Hà nước mắt giàn giụa, giọng lạc hẳn. Dù nhiều năm nay, gia đình sống trong cảnh nghèo khó, nhưng con bệnh chị không nỡ lòng đưa con về nhà. Chị cố gắng từng ngày, từng ngày rồi đến những ngày khó khăn đến độ, chị không thể vay thêm tiền cứu con.

Cô con gái hiểu được hoàn cảnh gia đình, không muốn cha mẹ mình khổ thêm nữa. Cô bé đã chấp nhận tất cả để về nhà dù có xảy ra chuyện đau lòng nhất.

Cho con về nhà đi, ở bệnh viện cha mẹ không đủ tiền lo cho con đâu!

Cơ hội của bé Bảo Châu rất mong manh nếu như không có tiền chữa bệnh.

Câu hỏi được đặt ra, làm cách nào để có tiền cứu con lúc này dường như không có câu trả lời. Cô bé đó là Đinh Thị Bảo Châu (sinh năm 2004 ở ấp Phụng An, xã Song Phụng, huyện Long Phú, tỉnh Sóc Trăng đang mang trong mình căn bệnh ung thư tử cung.

Sau một thời gian dài, cô con gái đau bụng, gia đình đưa đi khám ở bệnh viện huyện, được chẩn đoán do u nang tử cung. Sau thời gian theo dõi và chuyển đến BV Nhi Đồng 1, bác sĩ có bằng chứng đó là căn bệnh ung thư tử cung.

“Nghe bác sĩ tư vấn chuyển con qua Bệnh viện Ung Bướu chân tay tôi rụng rời. Bác sĩ cũng không thể nói được nguyên nhân tại sao bé còn nhỏ mà lại mắc phải căn bệnh quái ác như vậy. Tôi quá đau buồn vì con bệnh vì nhà nghèo biết lấy tiền đâu để cứu con”, chị Nguyễn Thu Hà mẹ bé chia sẻ.

Chị Hà đã phải sống cùng con nhiều ngày trong bệnh viện. Hai mẹ con phải vượt qua rất nhiều khó khăn cả về vật chất và tinh thần. Cô con gái đau đớn quằn quại, có khi khóc từ đêm đến sáng. Hai mẹ con vừa ôm nhau vừa khóc, bởi chị Hà cũng không biết làm cách nào để xoa dịu cơn đau cho con.

Sau mỗi một lần truyền thuốc, cô con gái của chị tiều tụy, đi đứng không vững, suốt ngày nằm bẹp trên giường bệnh. Dù chị chẳng dám than vãn với con, nhưng mỗi lần cô con gái cầm đến tờ thanh toán viện phí lại thở dài ngao ngán.

Cả nhà làm mướn nghèo xác xơ

Gia đình anh Đinh Sơn Hổ và chị Nguyễn Thu Hà đã được địa phương xét vào diện hộ nghèo từ 6 năm trước đó. Họ vẫn sống cảnh làm thuê làm mướn, công việc thất thường chưa biết khi nào mới thoát được nghèo. Cuộc sống vốn dĩ đã khó khăn, giờ lại thêm một đứa con bị bệnh hiểm nghèo nên gia đình đã kiệt quệ.

Chị Hà nói gia đình đông con, các con đều lập gia đình cũng có cuộc sống không khá hơn bố mẹ, nên gia đình nào cũng chỉ kiếm đủ tiền lo cho gia đình ấy. Mỗi anh chị cũng chỉ cho em được chút tiền tàu xe, quà bánh.

Cho con về nhà đi, ở bệnh viện cha mẹ không đủ tiền lo cho con đâu!

Cha mẹ nghèo lấy tiền đâu mua thuốc cho con

Anh Hổ, hằng ngày đi bẻ trái cây thuê, công việc thất thường chỉ đến mùa vụ mới có việc, lúc hết trái cây anh lại chuyển qua tỉa cành, dọn vườn. Thu nhập của anh Hổ mỗi ngày chỉ từ 100-120 ngàn đồng nên cuộc sống cũng khó khăn. Chị Hà vừa trông cháu vừa làm những việc lặt vặt thu nhập chỉ như thêm mắm thêm muối.

Từ khi bé Bảo Châu bị bệnh, phần lớn là tiền vay mượn và người thân bạn bè giúp đỡ. Đến nay, bé Bảo Châu vẫn cần phải có tiền để điều trị, trong khi cha mẹ không thể vay được thêm.

Chia sẻ với chúng tôi, chị Nguyễn Thu Hà buồn rầu cho biết: Mẹ con tôi ở bệnh viện tiết kiệm chẳng dám mua gì. Hằng ngày xin cơm từ thiện hai mẹ con ăn, kiếm được chút tiền dành để mua thuốc. Có những lúc phải mua thuốc ngoài, tiền nhà chưa vay được không biết lấy đâu bù vào. Con bé thấy mẹ nhiều lần hỏi tiền chỗ nọ, chỗ kia không được. Nó bảo thôi mẹ cho con về đi, nhà mình đã nghèo, con lại bệnh nặng tiền đâu mà chữa. Nghe con nói đau lòng lắm, nhưng biết làm sao bây giờ…”.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:

Gửi trực tiếp chị Nguyễn Thu Hà (ấp Phụng An, xã Song Phụng, huyện Long Phú, tỉnh Sóc Trăng. ĐT: 0782 971 329

Tác giả: Đức Toàn

Nguồn tin: Báo VietNamNet

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok