Thể thao

Bố mẹ Văn Hậu đượm buồn vì Tết này con không về

Sau khi giành tấm huy chương vàng mông bóng đá nam SEA Games 30 cùng U22 Việt Nam, cầu thủ Văn Hậu không có thời gian về thăm gia đình vì phải sang Hà Lan thi đấu.

Tuổi thơ của Văn Hậu qua lời kể của gia đình

Sáng 11/12, ngôi nhà nhỏ của ông Đoàn Quốc Thắng (bố cầu thủ Văn Hậu) ở xã Hồng Minh, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình rộn ràng, đông vui hơn mọi ngày. Mọi người trong xóm lại đến hỏi thăm, ngồi uống nước chè và cùng nhau bàn luận về trận bóng tối qua.

Đông người tập trung tại nhà cầu thủ Văn Hậu để mừng chiến thắng.

Phải nói, kể từ ngày đội tuyển bóng đá nam Việt Nam làm nên những kỷ lục, những bàn thắng ở trong khu vực và trên thế giới, vợ chồng ông Thắng tự hào và xúc động hơn vì trong đó có một phần góp sức của con trai mình - cầu thủ Đoàn Văn Hậu.

Nói đến đây ông Thắng trầm ngâm, dường như những thước phim quay chậm của thời kỳ khó khăn năm 1999, ngày vợ ông còn mang bầu Văn Hậu lại ùa về.

Ông Thắng kể, gia đình làm nông vất vả, thời gian mang bầu Hậu vợ chồng ông chuẩn bị xây nhà nên công việc rất bận. Bà Vũ Thị Nụ - mẹ Văn Hậu dù đang mang bầu nhưng vẫn cùng chồng đi làm thuê từ sáng tới tối mịt mới về.

Sau khi vợ sinh, ông Thắng đảm đương việc chăm lo cho vợ con rồi còn làm cát trên sông từ sáng đến trưa, từ trưa đến chiều rồi lại về tự phụ hồ, xúc cát, xây nhà.

“Khoảng thời gian ấy quá vất vả, cứ sáng đi làm trưa về ăn cơm, bỏ bát xuống là 11h đi làm tiếp đến 3h chiều mới về làm việc nhà. Con cái không được đầy đủ như bây giờ. Hồi đó ăn cơm đủ no là được rồi, có khi chỉ là quả trứng tráng, trứng luộc, còn thịt, sữa không có cho con như bây giờ”, ông Thắng chia sẻ.

Nói về tính cách của Hậu, ông Thắng kể, "Hồi bé tính nó cũng hiếu động lắm. Có những lúc quậy phá, nó vẫn bị tôi đánh như thường, chứ tôi không hề chiều con”.

Xa gia đình từ năm 9 tuổi

Bây giờ các con trưởng thành hơn, gia đình ông Thắng mới khá được một chút nhưng mỗi lần Hậu gửi tiền về biếu bố mẹ, ông lại rưng rưng nước mắt xót xa. Ông thương cho Hậu vì thiếu thốn tình cảm của bố mẹ nhiều, phải xa gia đình từ năm 9 tuổi để đi theo sự nghiệp “quần đùi áo số”.

Ông Thắng cho biết, Hậu đam mê bóng đá từ hồi nhỏ. Những trưa nắng hè, một mình Hậu lại lôi quả bóng ra giữa sân đình ở gần nhà. Sáng ngủ dậy, trước lúc ăn, hay tối về nhà, Hậu cứ một mình đá bóng vào tường, chạy nhảy đủ kiểu.

Năm 2009, Hậu được gọi lên đội trẻ Thái Bình sau chức vô địch giải Tỉnh. Đến năm 2011, Hậu giúp U11 Thái Bình giành chức vô địch Quốc gia ở nhà thi đấu tỉnh Thái Nguyên và lọt vào tầm ngắm của nhà tuyển trạch của Hà Nội T&T.

Hồi đó, cậu bé Hậu gầy nhẳng mới 12 tuổi được tuyển thẳng lên đội trẻ Hà Nội T&T, chính thức bước vào quãng đời cầu thủ chuyên nghiệp.

“9 tuổi, Hậu đã phải xa gia đình để đi theo sự nghiệp bóng đá. Vợ chồng tôi cũng thương con vì con còn nhỏ, lo vấn đề sinh hoạt, vệ sinh cá nhân của con nhưng Hậu bảo “Con làm được”. Nghe con nói, vợ chồng tôi dù thương lắm nhưng cũng ủng hộ quyết định của con.

Văn Hậu phải xa gia đình từ năm 9 tuổi để theo sự nghiệp bóng đá.

Đến bây giờ, mọi lo lắng của bố mẹ Văn Hậu về sự lựa chọn của con đã hoàn toàn tan biến. Người cha có thể tự hào về Hậu khi mới 12 tuổi đã giành những giải thưởng đầu tiên trong sự nghiệp. Lúc đó, anh mua cho bố mẹ chiếc tủ lạnh mà đến bây giờ, 8 năm nay, dù có điều kiện hơn ông Thắng vẫn trân trọng, giữ dùng. Và ông tự hào vì con trai chỉ mới đôi mươi đã lo được cuộc sống của mình, đĩnh đạc và rất người lớn.

Nhìn con đau mà chảy nước mắt

Hôm trước trận đấu giữa Việt Nam và Thái Lan, nhìn con bò ra chắn bóng bị đối thủ sút vào hàm, thương con ông Thắng chảy nước mắt. Đôi khi ông nghĩ nghề này nguy hiểm quá nhưng vì con lựa chọn, vì con đang cố gắng nên ông cũng đành chấp nhận, chỉ biết động viên, dặn dò con mỗi ngày.

Hiểu được những vất vả của con nên những huy chương, giấy khen… ông Thắng đều cất cẩn thận trong một góc nhỏ đặc biệt ở nhà để mỗi lần ngồi buồn nhớ con ông lại mang ra ngắm hoặc cùng con ôn lại những kỷ niệm ấy, sự nỗ lực phải đổ mồ hôi, đổ máu mới có được.

Mặc dù đến giờ Hậu đã lo được cho bố mẹ, mua mọi thứ cho gia đình, khuyên bố mẹ làm ít thôi nhưng đối với ông Thắng, những chiếc huy chương chính là món quà đặc biệt, ý nghĩa nhất mà con trai dành tặng.

“Tết này con không về”

Kết thúc SEA Game 30 Văn Hậu đã phải di chuyển sang Hà Lan để tập trung cùng CLB luôn, chứ không có thời gian về thăm bố mẹ. Những cuộc nói chuyện của gia đình ông Thắng và Hậu chỉ là qua chiếc màn hình điện thoại be bé ông vẫn dùng mỗi ngày.

Ông Thắng cho biết, hầu như ngày nào Văn Hậu cũng gọi điện về hỏi thăm gia đình.

Ông Thắng cho biết, bây giờ công nghệ hiện đại, mạng internet không như ngày xưa nên dù gia đình ít khi được đoàn viên nhưng ông vẫn theo dõi được những bước chân con qua tivi và điện thoại. Ngày nào ông cũng gọi điện trò chuyện, hỏi han, động viên con nỗ lực hết sức vì màu cờ sắc áo và cố gắng giữ gìn sức khỏe.

Ông Thắng cho biết thêm, dù đã giành rất nhiều huy chương, danh hiệu, nhưng Văn Hậu vẫn giữ nguyên tính hiền lành, có đôi phần nhút nhát như thời còn ở nhà với bố mẹ. "Được thưởng một đồng cũng gọi điện về khoe. Đi thi đấu ở nước ngoài nhưng điện về liên tục. Lần nào cũng hỏi bố mẹ, bà nội có thiếu thốn gì không để con mua, để con gửi tiền về", ông Thắng chia sẻ.

Nói đến đây, ông Thắng đượm buồn bởi Tết năm nay Hậu không được đón Tết ở nhà, sau khi kết thúc SEA Games phải sang Hà Lan luôn. Dự định sắp tới của gia đình khi Văn Hậu sang Hà Lan thi đấu là mọi người sẽ sắp xếp công việc để sang thăm con vào thời gian sớm nhất.

Tác giả: Nguyễn Long

Nguồn tin: Đời sống Plus

  Từ khóa: Văn Hậu , U22 Việt Nam

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok