Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất chiêm trũng, nghèo túng, bố mẹ chạy ăn từng bữa mới đủ nuôi con học hành.
Bù lại, ông trời phú cho tôi nhan sắc nổi bật, nước da trắng hồng. Năm 15 tuổi, tôi được nhiều trai làng dập dìu tán tỉnh.
Có nhà sang đánh tiếng, đặt cơi trầu, đợi tôi đủ tuổi là cưới về cho con trai. Tất nhiên gia đình tôi khéo léo từ chối.
Ảnh: Shutterstock. |
Bố mẹ muốn con gái sớm thoát ly được cảnh bần hàn bằng con đường học vấn. Dù cực nhọc đến đâu, hai người chưa bao giờ để tôi phải nghỉ học 1 ngày.
Sớm hiểu tâm tư đó, suốt 12 năm phổ thông, tôi luôn đứng đầu lớp, đạt được nhiều thành tích và học bổng ở trường. Năm đó tôi đỗ đại học với số điểm cao nhất nhì khóa. Chuyên ngành tôi học là nhà hàng, khách sạn.
Ngày tiễn con lên Hà Nội, bố mẹ làm mâm cơm, kính cáo tổ tiên, dặn dò tôi gắng phấn đấu, đừng để cuộc sống nơi phố thị phồn hoa làm sao nhãng việc học.
Đến năm thứ 3, mọi thứ hoàn toàn thay đổi. Tôi dần bị những thứ hào nhoáng lôi cuốn. Thay vì nghiên cứu bài vở trên giảng đường, tôi ngày đêm mơ tưởng đến cuộc sống phú quý, nghĩ cách kiếm tiền mua son phấn, quần áo làm đẹp.
Biết mình có nhan sắc, tôi chăm chút ngoại hình, hi vọng kiếm được tấm chồng giàu có. Tôi lên các tụ điểm ăn chơi, nơi nhóm con nhà giàu hay lưu tới.
Tôi quen Đức - con trai duy nhất của một công ty lớn chuyên về đá quý. Anh tỏ ra ga lăng, săn đón tôi hết mực. Một số người rỉ tai tôi về quá khứ thay người yêu như thay áo của Đức vì vậy tôi khá dè dặt, không vồ vập khi được vị thiếu gia quan tâm.
Những bó hoa, món quà đắt tiền Đức tặng đều được tôi gửi lại. Có lẽ chính sự kiêu kỳ, lạnh lùng của tôi khiến Đức càng quyết tâm cưa đổ đối phương. Trước sự tấn công dồn dập của Đức, tôi tìm cách né tránh.
Sau lần bị tai nạn, nằm viện gần 1 tháng, anh khiến tôi xiêu lòng khi nhiệt tình chăm sóc.
Đức thổ lộ, anh từng chơi bời nhưng đến độ tuổi này, anh khao khát có mái ấm gia đình và tôi chính là người anh muốn gắn bó.
Yêu nhau 3 tháng, Đức không hề đòi hỏi tôi vượt quá giới hạn. Đôi lúc tôi thấy xấu hổ vì trước đã hiểu lầm con người anh.
Ngày sinh nhật tôi, Đức bí mật sắp xếp một không gian lãng mạn, đưa tôi đến. Đức tặng tôi chiếc nhẫn kim cương và thủ thỉ cầu hôn. Trái tim tôi như vỡ òa vì hạnh phúc.
Tôi thầm nghĩ, vậy là ngày mình bước chân vào gia đình giàu có bề thế đã thật gần. Đêm đó, tôi không giữ gìn, trao thân cho anh.
Tỉnh giấc vào sáng hôm sau, tôi vòng tay ôm lấy anh nũng nịu. Bất ngờ Đức đẩy tôi ra, rút trong ví xấp tiền và vỉ thuốc.
“Em dễ dàng thế này từ đầu có phải tốt hơn không? Để anh mất mấy tháng hao tâm tổn sức. Bình thường anh chỉ mất 2 ngày để tán 1 cô gái, em làm anh phải mất 5 tháng.
Anh mua sẵn thuốc tránh thai khẩn cấp, em uống đi. Số tiền kia là thù lao cho đêm qua”, Đức trơ trẽn nói.
Nghe những lời đó từ miệng Đức thốt ra, tôi xây xẩm mặt mũi. Hóa ra, anh chưa bao giờ từ bỏ tật xấu phong lưu. Tôi chỉ như món đồ, anh sẵn sàng dùng đủ mọi cách mua về.
Tất cả những gì anh thể hiện chỉ là màn kịch, đưa tôi vào bẫy tình. Đạt được mục đích, Đức sẵn sàng rũ bỏ không thương tiếc.
Đau đớn, tôi ném xấp tiền vào mặt kẻ bỉ ổi. Đức quay lưng bỏ đi, mặc tôi bẽ bàng với giấc mộng làm dâu nhà hào môn.
Sự lừa dối của Đức là cú sốc lớn, giờ tôi bi quan cùng cực. Xin hãy cho tôi lời khuyên?
Tác giả: Thu Mây
Nguồn tin: Báo VietNamNet