Giới trẻ

Bán hàng online kiếm 5 triệu/tháng vẫn bị chồng chê “vô tích sự”, tôi đáp một lời cho anh thôi ảo tưởng về bản thân

Mặc dù ở nhà phải chăm 2 đứa con còn nhỏ nhưng tôi vẫn tranh thủ bán hàng kiếm thêm chi tiêu cho chồng bớt gánh nặng kinh tế nhưng anh lại cứ khó chịu, hằn học, làm như tôi ở nhà ăn bám vậy.

Tôi và chồng kết hôn đến nay cũng đã được hơn 5 năm. Khi xưa yêu nhau hai bàn tay trắng bước vào hôn nhân chẳng ai sợ khó, sợ khổ. Anh luôn động viên vợ để cả hai cùng cố gắng xây dựng tổ ấm, tương lai mọi thứ chắc chắn sẽ khá hơn. Khi ấy nghe anh nói sao mà ấm lòng.

Nhưng cuộc đời đâu có như mơ, khi tôi sinh đứa con đầu tiên mọi thứ đã khó khăn thêm rất nhiều. Ông bà nội ngoại chẳng ai trông con giúp thế là tôi phải nghỉ việc ở nhà, kinh tế phụ thuộc hoàn toàn vào anh. Chồng vẫn vui vẻ, bảo rằng anh lo được. Nhưng rồi đến khi chẳng may vỡ kế hoạch, đứa con thứ hai chào đời, khó khăn chồng chất. Hàng tháng, tiền thuê nhà, ăn uống, bỉm sữa của hai đứa trẻ làm vợ chồng tôi chật vật. Chưa kể còn khi con ốm đau, mỗi lần cứ rút ví ra vài triệu.

Chồng tôi bắt đầu cảm thấy áp lực vì cứ về nhà là vợ hỏi tiền nên tính cách cũng có chút thay đổi, công việc của anh thì lương tháng nào cũng chỉ có bằng ấy, không thể hơn được.

Thương chồng nên khi các con cứng cáp, tôi cũng tập tành bán hàng online để kiếm thêm thu nhập. Những ngày đầu đăng ảnh chẳng ai ngó ngàng, tôi cũng nản lắm nhưng cứ cố thêm 1 chút vì chồng vì con, cuối cùng cũng có khách. Đến hiện tại, thu nhập từ việc bán hàng của tôi cũng khá đều đặn, một tháng được khoảng 5 triệu đồng.

Có tiền thì tôi cũng chi tiêu chung cho gia đình chứ chẳng tiêu gì cho bản thân. Đợt vừa rồi điều hòa bị hỏng, trời thì sắp vào mùa nóng bức nên tôi bàn với chồng lắp chiếc điều hòa mới. Cứ nói đến tiền là anh lại khó chịu, vợ chồng lời qua tiếng lại.

Vừa chăm con vừa bán hàng kiếm thêm thu nhập nhưng tôi vẫn bị chồng chê vô tích sự. (Ảnh minh họa)

Tôi bảo: "Giờ nóng bức đến nơi rồi, không lắp điều hòa thì mấy nữa bọn trẻ nó không chịu nổi đâu. Em mới nhập hàng nên chỉ còn 2 triệu, anh bù thêm vào rồi tính sau".

Vợ vừa dứt lời, chồng tôi quát lớn: "Cô có để tôi ăn bữa cơm cho ngon miệng không hả? Cô cứ mở mồm ra là tiền, cô nghĩ tôi in được tiền hay sao mà lúc nào cũng tiền, tiền.

Giờ cô ở nhà không làm gì, bán ba cái thứ quần áo vớ va vớ vẩn thì được mấy đồng, bẩn nhà. Thỉnh thoảng còn hành chồng đi ship đồ. Trong nhà này có việc gì mà không đến tay tôi phải chi tiền không, tôi sắp không chịu nổi rồi, sao tôi lại có người vợ vô tích sự như cô cơ chứ".

Tôi choáng váng vì câu nói như dao đâm của chồng. Tôi ở nhà chăm hai đứa con đã đủ mệt, vẫn cố bán hàng kiếm thêm phụ giúp gia đình mà vẫn bị anh bảo "vô tích sự". Tôi nhẫn nhịn, không nói thêm gì, chỉ ngồi khóc tức tưởi nhưng chồng tôi vẫn không để yên mà tiếp tục quát lớn: "Tôi lắm khi xấu hổ vì cô, đi nhậu bạn bè kể vợ chúng nó toàn làm 3 chục triệu một tháng. Vợ mình thì ở nhà ăn bám chồng, chẳng bao giờ biết hỏi câu anh đi làm có mệt, có vất vả không mà chỉ hỏi tiền thôi".

Đến nước này thì tôi không nhịn nữa, lành làm gáo vỡ làm muôi. Tôi bảo: "Anh nói thế thì anh cũng phải xem lại mình đi chứ. Xem anh có bằng bạn bằng bè chưa, bạn bè anh có để vợ con thiếu thốn gì không chứ theo tôi biết thì họ cũng tự sắm nhà lầu, xe hơi cả rồi. Còn xin lỗi anh nếu tôi cũng kiếm lương tháng 3 chục triệu như các chị ấy thì cũng chẳng đến lượt anh làm chồng tôi đâu.

Mà tôi nhắc lại là tôi không ăn bám anh nhé, tôi vẫn làm đấy, cái quần áo mà anh bảo bẩn nhà anh kia cũng đủ tiền ăn uống, bỉm sữa cho con tôi đấy, đừng khinh thường người khác như vậy".

Tôi buông đũa, bế hai đứa trẻ con vào phòng đóng cửa rồi tủi thân quá mà òa khóc. Nghĩ về những lời thề non hẹn biển năm xưa của anh mà càng buồn hơn. Đúng là cuộc đời, chẳng có gì là mãi mãi.

Tác giả: Lee NF

Nguồn tin: helino.ttvn.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok