Cuộc sống

Xuân này mình vắng nhau

Thu mình vào một góc phòng nhỏ, qua khung cửa sổ, anh nhìn những chiếc lá vàng đong đưa theo gió trong tiết trời se lạnh vào xuân.

Anh hồi tưởng đến em, đến ngày tháng đầu tiên chúng mình xao động lúc hẹn hò, nao nao trong lòng lúc chờ đợi, lưu luyến nhìn nhau giây phút chia tay. Tình yêu mình đẹp đến bất ngờ từ ngày tháng này phải không em.
10897126 1570445959859545 3644308646574018253 n 101548169

Em à! Thời gian trôi qua có lâu lắm không, sao mới 2 tháng thôi mà anh nghe dài như thế kỷ. Mới đây thôi mình còn nói cười qua điện thoại, qua tin nhắn, giờ đây một mình anh nghe lòng trống vắng lạ thường. Trái tim anh như tan vỡ, nó thêm một lần đau cho cuộc tình buồn, từng giọt lệ lại chảy vào trong. Có những đêm anh giật mình tỉnh giấc cầm điện thoại, xem em có gởi tin nhầm đến anh không, ngày qua ngày lặng lẽ như thế, và như thế. Thế là hết rồi phải không em. Hết cho cuộc tình 3 năm hò hẹn biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp mình dành cho nhau, hết những ngày tháng buồn vui chia sẻ với nhau, hết những đêm chờ mong em gọi lại…

Tình yêu đến, mang theo thăng hoa thêm sức sống, cuộc đời vui tươi hạnh phúc hơn. Tình yêu đi, bóp nát trái tim giết chết tâm hồn. Anh đang sống trong những ngày dài như thế, để trải nghiệm đớn đau dầy vò thân xác, thêm một lần nữa thôi hay thêm một lần nữa mà anh chưa biết được bao giờ…



Tạo hóa trêu anh, trêu người bất hạnh, không cho anh cơ hội may mắn giữ em, cùng em nắm tay nhau đi suốt cuộc đời. Anh không đẹp trai như bao người đàn ông khác, không có đều kiện gì để giữ được em, chỉ có trái tim thôi, trái tim chân thật không bao giờ thay đổi, từ ngày đầu đến với em và mãi mãi sau này vẫn thế. Mà trái tim như thế với thời đại này được mấy ai trân trọng hả em. ?

Ngần ấy thời gian không níu kéo được em, nhưng đủ để anh khắc ghi hình bóng em trong con tim thầm lặng, tiếng nói nụ cười lúc em hờn giận, hay lúc em lạnh lùng anh bị vằn vặt thao thức suốt đêm. Ai bảo đàn ông không biết khóc chứ, cũng sẽ khóc thật nhiều cho sự thật phũ phàng, trái ngang cho con tim tan nát, mà khó khăn lắm với thời gian biết bao giờ liền lại được, hỡi em!

y vọng không em rồi anh thêm thất vọng, người ta bảo “giữ người ở lại chứ ai muốn giữ người ra đi” mình xa nhau lại đúng vào thời gian này phải không em. Nhật ký cuộc đời em và anh khép lại, trang mới mở ra. Tình đến rồi tình đi là nét đẹp muôn thuở trong kiếp người… Chiều nay gió bắc chuyển mùa mang theo hơi sương lạnh, lá vàng rơi rụng đầy sân, ngắm nhìn trăng sao mà cầu chúc cho em, dù em đang ở đâu phương trời nào, may mắn và tình yêu luôn đến với em. Em nhé…

Tác giả bài viết: Nguyễn Hiền

Nguồn tin:

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok