Giới trẻ

Xôn xao bức thư em bé viết cho bố và câu hỏi khiến ai cũng nghẹn ngào: "Sao nhà mình khổ thế?"

Bức thư một em bé gửi cho bố đang khiến nhiều người xôn xao. Dù chưa rõ thật hay giả, nhưng những câu hỏi bế tắc của em khiến ai cũng nặng lòng.

Khi một gia đình nhỏ vướng vào bi kịch vì cách hành xử không đúng mực của người lớn thì trẻ em luôn là người phải hứng chịu những tổn thương. Tâm trí non nớt của các em sẽ luôn tự hỏi tại sao bố mẹ mình lại không yêu thương nhau, tại sao ông bà lại khắc nghiệt với mẹ mình như thế, có phải là lỗi của mình không? Những câu hỏi này có thể sẽ thành một vệt đen, đeo bám, ám ảnh các em trong suốt một thời gian dài.

Xôn xao bức thư em bé viết cho bố và câu hỏi khiến ai cũng nghẹn ngào: Sao nhà mình khổ thế? - Ảnh 1.

Bức thư của một em bé gửi cho bố (Ảnh: FB Vũ Nguyễn)

"Bố ơi sao nhà mình khổ thế?" - một em bé đã viết thư gửi bố và nghẹn ngào hỏi. Không rõ em bé viết bức thư là ai. Bức thư gấp tư được một người lạ nhặt được và đăng trên MXH. Không rõ ai viết, câu chuyện có thật hay không nhưng câu từ trong đó như xoáy sâu vào lòng của bất kì ai đã, đang và sẽ là bố, là mẹ.

"Bố ơi! Con mệt quá. Bà nội có thương con không? Bà nội có thương bố không? Thương mẹ không? Sao bà lại quét rác hất vào mặt để mẹ ngồi mẹ khóc, không dám cãi bà?" - Bức thư dần hé mở hoàn cảnh của một gia đình 3 thế hệ nhưng chẳng hề yêu thương nhau mà trái lại, đầy những bi kịch đến từ cách hành xử của người lớn.

Xôn xao bức thư em bé viết cho bố và câu hỏi khiến ai cũng nghẹn ngào: Sao nhà mình khổ thế? - Ảnh 2.

Những câu hỏi khiến ai cũng nghẹn ngào (Ảnh: FB Vũ Nguyễn)

"Vì con mà mẹ phải khổ, vì con mà ông nội đánh mẹ, đập đầu mẹ vào bờ tường, túm tóc mẹ kéo mặt mẹ ra phía sau, lúc mẹ ngã xuống đất ông vẫn dùng chân đạp vào đầu vào mặt mẹ. Lúc đấy bà nội nhìn thấy mẹ đau, bà không can ông, bà cũng không đỡ mẹ dậy, bà còn chửi mẹ".

(...)

"Con không muốn sống nữa, bạn nào cũng hỏi bố con đâu? Con thấy mẹ không ngủ được, mẹ uống thuốc xong thì ngủ. Bố ơi. Con xin lỗi bố, con xin lỗi mẹ. Con lấy thuốc của mẹ để uống." - Kết thư, em bé khiến rất nhiều người hốt hoảng và thực sự đau lòng.

Xôn xao bức thư em bé viết cho bố và câu hỏi khiến ai cũng nghẹn ngào: Sao nhà mình khổ thế? - Ảnh 3.

Những đứa trẻ sẽ phải chịu tổn thương khi gia đình vướng vào bi kịch (Ảnh minh hoạ)

Đọc xong bức thư, ai cũng thẫn thờ và ước gì bức thư này chỉ là một trò đùa của ai đó ngoài đời, là trò câu like của ai đó trên MXH. Nếu nó là thật, thì liệu rồi em bé ấy và gia đình nhỏ kia sẽ đi về đâu? Nhiều người đọc cũng tự đặt câu hỏi cho chính mình: Mình đã yêu thương đủ chưa? tổ ấm mà mình dựng xây đã đủ vững vàng để chở che cho những đứa trẻ chưa?

Xôn xao bức thư em bé viết cho bố và câu hỏi khiến ai cũng nghẹn ngào: Sao nhà mình khổ thế? - Ảnh 4.

(Ảnh minh hoạ)

Nguyên văn bức thư:

"Bố kính yêu!

Con muốn được nói chuyện với bố, nhưng vì bố bận nên con viết thư cho bố. Con nghĩ rằng con có rất nhiều điều muốn nói với bố nhưng con không thể viết được hết, vì con đang rất đau đầu. Bố ơi, con rất yêu bố mẹ và em Chi, con yêu cả ông bà nội và ông bà ngoại nữa. Con đã cố gắng học giỏi, ngoan và chăm sóc em Chi. Nhưng con không thể cố gắng được nữa vì con rất đau đầu.

Bố ơi! Tất cả mọi chuyện là vì con, nên mẹ mới khổ như vậy. Nếu không vì con thì mẹ đã không phải lấy bố, mẹ đã không khổ như vậy. Con biết rằng không ai muốn con có mặt trên đời này cả, nên con không có được tình yêu từ mọi người. Kể cả bố, bố cũng không yêu con như bố của các bạn.

Con ước gì được bố đưa đón đi học hằng ngày, nhìn các bạn được bố đón hết giờ học, con nhớ bố lắm, con chỉ biết khóc thôi. Đêm con không ngủ được vì nghĩ đến mẹ và nhớ bố. Vì con mà mẹ phải khổ, vì con mà ông nội đánh mẹ, đập đầu mẹ vào bờ tường, túm tóc mẹ kéo mặt mẹ ra phía sau, lúc mẹ ngã xuống đất ông vẫn dùng chân đạp vào đầu vào mặt mẹ.

Lúc đấy bà nội nhìn thấy mẹ đau, bà không can ông, bà cũng không đỡ mẹ dậy, bà còn chửi mẹ. Con sợ ông bà lắm bố ạ, nên con không thể về ở cùng ông bà được. Đã nhiều lần mẹ muốn cho ông xe ôm chở con về thăm ông bà, nhưng con sợ. Lần trước bố chở con về quê, bà nội nói chuyện với con ở trong bếp: "Mẹ là con vật, bên ông bà ngoại là 1 lũ rắn độc hút hết máu nhà bà nội".

Bố ơi! Con mệt quá. Bà nội có thương con không? Bà nội có thương bố không? Thương mẹ không? Sao bà lại quét rác hất vào mặt để mẹ ngồi mẹ khóc, không dám cãi bà?

Con nhớ khi ông nội cầm dao đuổi bà nội và hất mâm cơm ra sân, bà nội khóc, mẹ thương bà mẹ nhảy vào đỡ dao cho bà. Buổi tối khuya bà nội bị ông nội đánh, không cho vào nhà, bà nội phải sang nhà bà Thủy ngủ, gọi điện cho mẹ bảo mẹ đưa tiền về cho bà nội vay và mua thuốc bổ cho bà.

Sáng hôm sau ông xe ôm chở mẹ và con về. Mẹ rút tiền về đưa cho bà nội. Mẹ thương bà lắm. Mẹ còn ôm bà nội khóc ở trong bếp, mẹ còn quỳ xuống xin ông nội cho bà nội vào nhà.

Bố ơi sao nhà mình khổ thế.

Con không muốn sống nữa, bạn nào cũng hỏi bố con đâu? Con thấy mẹ không ngủ được, mẹ uống thuốc xong thì ngủ. Bố ơi. Con xin lỗi bố, con xin lỗi mẹ. Con lấy thuốc của mẹ để uống.

Con không muốn ở nhà nữa".

Tác giả: Mei June

Nguồn tin: helino.ttvn.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok