Khi vợ mang bầu được 4 tháng, bố mẹ đi xem bói, thầy bảo cả nhà không hợp tuổi, vợ lại mang bầu đúng năm kỵ nên bố mẹ, anh em phải sống tách nhau ra thì mới không gặp xui xẻo, bệnh tật. Vợ tôi ngay lập tức ngỏ ý xin xuống thành phố ở trọ. Bố mẹ tôi đồng ý. Từ khi ở trọ, vợ bắt đầu bán hàng online. Cô ấy là người năng nổ, lại có duyên bán hàng nên công việc khá thuận lợi. Mọi chi phí ở trọ cô ấy trả, vì lương của tôi chỉ đủ gửi về cho bố mẹ trả nợ tiền vay học hồi sinh viên và tiền phường. Từ khi mang bầu vợ chưa hề xin tiền hay hỏi lương của tôi, cô ấy bảo tự lo được.
Khi vợ sinh thì về nhà tôi, bé được 2 tháng cô ấy xin về nhà ngoại. Do tôi thường xuyên đi công tác xa, nhà ngoại lại neo người nên bố mẹ vợ bảo cô ấy về sống chung, tiện chăm sóc cháu. Cô ấy ở đó và tiếp tục bán hàng online đến tận giờ. Cháu được mẹ và ông bà ngoại chăm sóc cẩn thận nên nhìn rất xinh trai, bụ bẫm, ai nhìn cũng khen, cũng yêu. Đợt tết vừa rồi chúng tôi mang bé về chơi, trong bữa cơm bố tôi uống say nên lỡ lời khi bảo cô ấy mang bầu không chọn năm nên năm vừa rồi gia đình gặp nhiều điều không may, mong rằng năm nay sẽ tốt đẹp hơn. Vợ tôi không nói gì, chỉ im lặng ăn cơm.
Khi về phòng, cô ấy bảo với tôi: Nếu bố nói vậy một lần nữa thì em sẽ xin cắt hộ khẩu cho bé về nhà ngoại, để nhà nội không còn gặp xui xẻo nữa. Bố mẹ cũng bàn với tôi để cháu lại cho ông bà chăm sóc, bé lớn hơn sẽ cho học mẫu giáo gần nhà. Vợ tôi có thể kiếm việc làm ổn định, sáng đi chiều về (từ nhà ngoại về nhà tôi đi xe mất 30 phút). Bố mẹ tôi vốn không thích vợ bán hàng online vì nghĩ nó không ổn định. Không sống chung thì vợ tôi có thể thuê trọ gần nhà tôi. Vợ tôi không đồng ý. Cô ấy bảo ở đâu thì con sẽ ở đó, con sẽ gửi cho bà ngoại hoặc gửi giữ trẻ, cuối tuần sẽ mang cháu về chơi với ông bà nội, như vậy ông bà sẽ có thời gian nghỉ ngơi, không việc gì mà công việc ở thành phố đang thuận lợi lại chuyển về huyện rồi lại đi tìm việc khác, bắt đầu lại sẽ rất khó khăn.
Tôi lại nghĩ ông bà chăm cháu sẽ tốt hơn là cho con đi nhà trẻ. Anh chị tôi đi làm cả ngày, vợ cũng có thể đỡ đần, chăm sóc bố mẹ tôi và các cháu. Tôi thường xuyên đi công tác, có ông bà bên cạnh sẽ yên tâm hơn những lúc con ốm đau. Hơn nữa, hàng xóm láng giềng thường xuyên hỏi vợ tôi đâu mà không thấy, bố mẹ tôi không biết nói sao. Hàng xóm lại nói ra nói vào rằng vợ tôi có xích mích với nhà chồng nên mới bỏ xuống nhà ngoại, đã lấy chồng thì phải lo việc nhà chồng chứ ai lại sống mãi ở nhà ngoại. Mặc dù phân tích thiệt hơn nhưng vợ tôi nhất quyết không nghe.
Vì chuyện này mà vợ chồng tôi cãi nhau. Trước kia tôi nói gì vợ cũng nghe theo, từ khi mang bầu cô ấy thay đổi hẳn. Hôm vừa rồi tôi hơi nặng lời khi bảo cô ấy không biết chăm lo cho nhà chồng, bà ngoại không biết dạy con gái cách làm dâu, vợ tôi nói: Hãy bảo anh chị anh nghỉ việc mà chăm con, chăm ông bà. Còn nếu anh không ưng thì cứ việc ly hôn và cưới một người vợ biết nghe lời. Con thì em sẽ nuôi. Dù không sống ở nhà ngoại em cũng sẽ thuê trọ ở thành phố chứ nhất quyết không về nhà nội (ở huyện), không về thuê trọ gần nhà anh.
Vợ giận nên vừa hết tết là cô ấy bắt xe buýt đưa con xuống nhà ngoại, đồ đạc của bé và cô ấy vẫn để ở nhà tôi (cô ấy đã thu dọn sẵn). Cô ấy bảo sẽ quay lại lấy sau. Giờ tôi phải làm sao để thuyết phục vợ đồng ý đưa con về nhà nội? Phải nói gì để cô ấy hiểu nghĩa vụ của nàng dâu trong nhà chồng? Tôi biết vợ nói muốn ly hôn chỉ là vì tức giận. Tôi cũng rất yêu vợ và chưa bao giờ nghĩ tới việc ly hôn. Con tôi còn nhỏ, không thể không có cha bên cạnh. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Tác giả bài viết: Vương
Nguồn tin: