Cuộc sống

Tôi nghĩ mãi mới được cách vẹn cả tình và hiếu nhưng bạn gái lại một mực phản đối

Nghe bạn gái nói mà tôi uất ức, em thương bố mẹ em thì cũng như tôi thương bố mẹ tôi mà thôi. Sao em...

Tôi năm nay 29 tuổi, bạn gái kém tôi 3 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, đang làm việc tại Bình Dương. Tôi là nhân viên văn phòng, thu nhập khoảng 10 triệu/tháng. Tôi và bạn gái yêu nhau đã được hơn 4 năm và dự định là sẽ kết hôn vào cuối năm nay.

Đáng ra vượt qua bao nhiêu khó khăn mới được ở gần nhau thì tôi phải hạnh phúc. Vậy nhưng chuyện cưới xin khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Mà nguyên nhân xuất phát từ cái việc bạn gái muốn tôi ở rể sau khi kết hôn.

Lần đó tôi về ra mắt bố mẹ vợ tương lai, nhà cô ấy ở Vũng Tàu, gia đình bạn gái rất quý tôi. Bố mẹ vợ muốn sau khi chúng tôi kết hôn xong thì tôi sẽ tìm một việc ở gần nhà bố mẹ vợ rồi ở rể luôn. Vì dù sao căn nhà 3 tầng rộng rãi bố mẹ ở không hết, mà bạn gái tôi là con một trong gia đình.

Tôi nghĩ mãi mới được cách vẹn cả đôi đường nhưng bạn gái lại một mực phản đối - Ảnh 1.

Nói đến chuyện ở rể tôi không muốn vì dù sao gia đình tôi chỉ có mỗi mình tôi là con trai. (Ảnh minh họa)

Thú thật nói đến chuyện ở rể tôi không muốn vì dù sao gia đình tôi chỉ có mỗi mình tôi là con trai. Hơn nữa tôi kiếm ra tiền chứ không khó khăn gì đến mức không đủ tiền thuê nhà để phải đi ở rể.

Tôi kiên quyết phản đối và nhờ bạn gái nói khéo với bố mẹ em là tôi không muốn ở rể. Vậy nhưng cứ mở miệng là bạn gái giận dỗi đòi chia tay, thậm chí cô ấy còn nói: "Gia đình anh ngoài anh ra còn có hai chị gái mà, còn bố mẹ em thì chỉ có mình em thôi. Em phải ở gần để chăm sóc cho bố mẹ chứ?".

Nghe bạn gái nói vậy tôi cũng khó xử lắm. Vì nếu bây giờ tôi đi ở rể thì chắc chắn bố mẹ tôi sẽ ngăn cấm, vì xưa nay đàn ông đi ở rể đã bị coi thường rồi.

Tôi nghĩ mãi mới được cách vẹn cả đôi đường nhưng bạn gái lại một mực phản đối - Ảnh 2.

Nếu không đón bố mẹ vào sống chung mà cứ một mình đi ở rể thì tôi chẳng đáng mặt làm con. (Ảnh minh họa)

Mấy ngày suy nghĩ để hợp tình hợp lý cả hai bên thì tôi quyết định là bán mảnh đất ở quê rồi đưa bố mẹ vào sinh sống với vợ chồng tôi trong Vũng Tàu. Như vậy tôi vừa chăm sóc cho bố mẹ vợ vừa làm tròn chữ hiếu với bố mẹ đẻ.

Cứ tưởng đưa ra cách giải quyết như vậy thì bạn gái sẽ đồng ý. Vậy nhưng em một mực phản đối gay gắt: "Em không muốn sống chung với mẹ chồng, anh ở rể được rồi. Còn bố mẹ anh thì hàng tháng chúng mình gửi tiền về biếu ông bà. Chứ ai lại đi đón bố mẹ chồng đến ở gần bố mẹ vợ cơ chứ?".

Nghe bạn gái nói mà tôi uất ức lắm, em thương bố mẹ em thì cũng như tôi thương bố mẹ tôi mà thôi. Nếu không đón bố mẹ vào sống chung mà cứ một mình đi ở rể thì tôi chẳng đáng mặt làm con. Chưa kể đến chuyện tôi đang có công việc tốt ở Bình Dương, nếu nghỉ ở đó liệu có tìm được một công việc tốt như thế không nữa? Tôi đang phân vân và lo lắng vô cùng. Tôi phải làm sao để ổn thỏa mọi chuyện đây?

Tác giả: Tuấn Anh

Nguồn tin: Báo Trí thức trẻ

  Từ khóa: cuộc sống , tình yêu

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok