Ảnh minh họa |
Yêu nhau 2 năm, chuẩn bị làm đám cưới thì tôi bị người yêu và gia đình anh từ chối. Họ nói, đứa bé trong bụng tôi chắc gì là của họ.
Vai nài, khóc lóc, rồi cũng đến thế. Mọi người khuyên tôi bỏ cái thai, tìm cơ hội đến với người đàn ông tốt hơn. Bố mẹ tôi cũng muốn vậy, họ nói cảm thấy xấu hổ, nhục nhã vì tôi, tôi không xứng đáng là con của họ.
Tôi quyết định sinh con ra, dù biết, nếu làm như vậy, tất cả mọi người sẽ quay lưng với mình, không ngoại trừ những người thân yêu nhất là bố mẹ của tôi. Đúng như thế, tôi một mình vượt cạn, một mình tự chăm sóc con cái trong phòng trọ tềnh toàng.
Mẹ con tôi đã phải trải qua biết bao nhiêu tủi hờn, ánh mắt dò xét của mọi người. Từ khi sinh con ra, tôi chưa một lần dám đưa con về quê, vì bố mẹ mình không đồng ý. Cũng không dám nói với tất cả mọi người rằng mình có con, không dám khoe con với bất cứ ai, dù con rất xinh xắn, đáng yêu.
Tôi từng mong ước, có một người đàn ông nào đó hiểu và chấp nhận hoàn cảnh của tôi, yêu thương mẹ con tôi, chia sẻ được với mẹ con tôi. Để tôi có chồng, để bố mẹ tôi đỡ phải xấu hổ vì tôi, còn con tôi cũng có người để gọi bằng bố. Tôi có người đàn ông, yêu thương, lo lắng cho mình.
Rồi trời thương, đưa anh đến với tôi. Anh chưa hề có gia đình, anh nói sẽ yêu thương và chăm sóc cho mẹ con tôi, chỉ cần tôi quên đi quá khứ và sống thật lòng với anh. Gia đình anh cũng chấp nhận tôi và chấp nhận con tôi, họ muốn chúng tôi làm đám cưới.
Mừng vui lắm, vì vẫn có người yêu thương, chấp nhận mình, nhưng tôi vẫn không khỏi lo lắng, liệu sau đám cưới, sau những cuộc hẹn hò, tôi và anh đối mặt với thực tế, với cơm áo gạo tiền, anh có còn nhớ những lời đã hứa với tôi trước khi hai đứa làm đám cưới.
Liệu anh có yêu thương, chăm sóc mẹ con tôi, thật lòng muốn mẹ con tôi hạnh phúc hay không?
Những suy nghĩ đó, những đắn đo đó càng làm tôi lo lắng, tôi thương mình và thương con của mình, thương cả anh nữa. Giá không có quá khứ đen tối kia, chắc tôi sẽ an lòng đến với anh mà chẳng phải lo lắng điều gì, anh cũng chẳng khó xử khi cưới tôi làm vợ. Con tôi, cũng sẽ không phải chịu cảnh con chung con riêng.
Cuộc sống làm mẹ đơn thân buồn lắm, nhưng có chồng rồi, liệu cuộc sống của mẹ con tôi có vui, hạnh phúc hơn không?
Tác giả: Ý Nhi
Nguồn tin: Báo Đất việt