Tôi và cô ấy quen nhau năm lớp 8. Chúng tôi trở nên khá thân vì ngồi cùng bàn và chơi chung một nhóm. Chúng tôi lúc đó chủ yếu nói chuyện trên lớp hay chat. Chúng tôi ít nói chuyện với nhau khi vào phổ thông vì hai đứa học hai trường khác nhau. Chúng tôi có gặp nhau vài lần nhưng chỉ gặp khi đi họp lớp và cô ấy hay có bạn nam khác chở đi. Sau đó cô ấy đi du học Singapore, còn tôi học đại học ở Việt Nam một năm rồi cũng đi du học. Thời gian này chúng tôi gần như không liên lạc, chỉ vài câu chúc mừng sinh nhật nên mỗi năm nói chuyện đôi lần, mỗi lần chỉ vài dòng qua tin nhắn trên mạng. Chúng tôi duy trì như vậy suốt 4 năm rồi cô ấy về nước đi làm, còn tôi được ở lại và cũng có việc làm.
Tết vừa rồi tôi có nghỉ phép về chơi và báo cô ấy. Cô ấy có vẻ vui mừng và cho tôi số điện thoại. Chúng tôi gặp nhau một lần nhưng không nói chuyện nhiều vì quá ít thời gian. Trong lần gặp đó, cô ấy bỗng dưng muốn đi mua sắm với tôi nên chúng tôi có hẹn gặp lần thứ hai. Ở lần hẹn gặp sau, tôi sang chở cô ấy và chúng tôi đi ăn trưa rồi đi dạo phố, tìm những cửa hàng mở cửa để mua sắm. Trong lúc băng qua đường, tôi có nắm vào cổ tay cô ấy. Cô ấy để nguyên cho tôi nắm đến khi sang hết đường và tôi đã chủ động buông tay ra sau đó. Tôi còn nắm cổ tay cô ấy thêm một lần nữa khi chúng tôi đi dạo trên phố sau khi mua sắm xong, nhưng chỉ vài giây tôi lại chủ động buông ra. Trên đường dạo phố, cô ấy có mua một cái bánh tráng nướng để hai đứa ăn chung. Lúc đầu tôi cầm từ tay cô ấy lên ăn nhưng lúc sau vì làm biếng nên tôi chỉ cúi xuống ăn trực tiếp mỗi lần cô ấy đưa cái bánh sang phía tôi. Tôi thậm chí còn dùng tay mình nâng nhẹ tay cô ấy lên để ăn cho dễ hơn, thấy cô ấy chẳng phản đối gì nên tôi có làm thêm vài lần nữa đến khi ăn xong cái bánh.
Ảnh minh họa. |
Chúng tôi đã có buổi dạo phố và mua sắm khá vui dù có đôi lúc lúng túng trong khi trò chuyện, do đã lâu chúng tôi không nói chuyện nhiều như vậy. Khi chào tạm biệt nhau trước nhà cô ấy, tôi có nói đùa là nếu 3 năm nữa tôi về mà cả hai vẫn độc thân thì chúng tôi sẽ hẹn hò nhau, cô ấy cũng đùa đáp lại là đồng ý nên tôi cố nhấn thêm là phải lập giao kèo bằng ngoắc ngón tay cho nó vững chắc, cô ấy cũng làm theo nhưng không cười đùa như lúc trước. Lúc tôi đang định chạy xe về thì cô ấy bỗng dưng ôm lấy cổ tôi và theo phản xạ tôi cũng ôm lại. Chúng tôi ôm nhau chừng vài giây và tôi ra về.
Dù hiện tại chúng tôi sống ở hai đất nước khác nhau nhưng nhắn tin nhiều hơn trước, đôi khi có sử dụng những ký hiệu trái tim hay hôn gió. Tuy nhiên tất cả các cuộc trò chuyện đều do tôi chủ động mở màn và cô ấy đều đáp lại hay có những câu hỏi để tiếp tục cuộc trò chuyện. Tôi nghĩ mình có cảm tình với cô ấy và muốn tiến xa hơn nhưng thật sự không biết cô ấy có cảm tình với tôi hay không. Tôi thật sự rất dở trong việc đoán biết về tình cảm và cũng nghĩ những cử chỉ thân mật vừa qua là do chúng tôi chơi thân trước kia, với lại cả hai đều từng đi du học nước ngoài. Một phần nữa khiến tôi chưa dám tiến tới vì sợ sẽ mất đi một người bạn lâu năm. Xin mọi người cho tôi ý kiến. Chân thành cảm ơn.
Tác giả: Nam
Nguồn tin: ngoisao.net