Một người mẫu khiêu dâm trực tuyến. Ảnh: BBC. |
Tương tác trực tuyến webcam là lĩnh vực phát triển nhanh nhất của ngành công nghiệp phim khiêu dâm toàn cầu. Tại Romania, hàng nghìn phụ nữ làm việc trong ngành này để phục vụ thị trường 24 giờ/7 ngày, với nguồn khách hàng chủ yếu ở Bắc Mỹ và Tây Âu, theo BBC.
Trên vỉa hè một tòa nhà cao tầng ở trung tâm Bucharest, một nhóm phụ nữ trẻ đang đứng hút thuốc, trò chuyện và cười đùa, thu hút vô số ánh mắt của người qua đường. Họ trang điểm đậm, đi giày cao gót bóng loáng, quần áo khác biệt với những bộ đồ mùa hè giản dị của người qua lại.
Bên trong tòa nhà là công ty Studio 20 nằm ở tầng một và tầng hai. Ở đây có 40 căn phòng, hành lang sơn màu trắng, tường trang trí bằng ảnh những cô gái lộng lẫy đang khỏa thân. Phòng nào đóng cửa nghĩa là bên trong có một phụ nữ đang trò chuyện và truyền hình trực tiếp qua webcam với khách hàng ở nước ngoài. Chừng nào cô ấy còn ở một mình trong phòng, công việc này còn hợp pháp. Trong thế giới các mối quan hệ ảo và sex qua mạng, những người đứng trước camera được gọi là "người mẫu", còn người xem được gọi là "thành viên".
Lana làm việc ở phòng 8. Trong phòng có một chiếc giường tròn, một tủ chứa đầy quần áo của cô.
"Tôi thường mặc váy, đi tất mỏng hoặc đồ da", Lana nói.
Trong góc phòng có một màn hình máy tính lớn, một chiếc camera đắt tiền và đèn chiếu sáng chuyên nghiệp. Hàng chục đôi mắt có thể nhìn thấy Lana trực tuyến trên các trang web người lớn. Tuy nhiên, cô sẽ không kiếm được tiền cho tới khi một thành viên yêu cầu cô "gặp riêng".
Với 8 tiếng làm việc mỗi ngày, Lana kiếm được gần 4.000 euro (4.700 USD) một tháng, gấp 10 lần lương bình quân ở Romania. Studio 20, công ty thuê Lana, cũng kiếm được 4.700 USD mỗi tháng từ cô. LiveJasmin, trang web trực tuyến phát nội dung của Studio 20 và chịu trách nhiệm thu tiền từ thẻ tín dụng của khách, kiếm được gấp đôi.
LiveJasmin là máy chủ lưu trữ Internet lớn nhất thế giới. Mỗi ngày có khoảng 35 tới 40 triệu người truy cập vào đây. Lúc nào cũng có 2.000 người mẫu làm việc trực tuyến trên mạng này. Do đó, thật dễ hiểu tại sao ngành công nghiệp webcam toàn cầu tạo ra giá trị ước tính 2-3 tỷ USD năm 2016.
Lana tốt nghiệp đại học, làm việc trong lĩnh vực bất động sản cho tới khi kinh tế toàn cầu khủng hoảng năm 2008 khiến Romania rơi vào suy thoái. Lúc đó, cô bắt đầu làm nghề chat trực truyến cho tới tận bây giờ.
"Khi đó, tôi ở một mình trong phòng, nhưng cảm giác có hàng trăm con mắt xung quanh. Tôi không theo kịp những gì họ nói hay yêu cầu. Tôi rất sốc. Nhưng sau này, tôi học được cách nhận biết khách hàng tiềm năng và không lãng phí thời gian với mọi người trong không gian trực tuyến miễn phí".
'Gặp riêng'
"Đa số thời gian chúng tôi nói chuyện. Thỉnh thoảng, tôi khỏa thân và thực hiện vài động tác khiêu dâm", Lana tiết lộ.
Dù thỉnh thoảng bị các thành viên thúc giục làm những điều không muốn, nhưng Lana cho biết cô đủ năng lực làm chủ tiết tấu câu chuyện. Điều quan trọng là phải giữ chân khách hàng lâu nhất có thể.
"Bạn có 10 phút để bộc lộ sự khả ái và gợi cảm, sau đó nên biết cách khơi gợi câu chuyện vì nếu không, thành viên sẽ không lưu lại", Andra Chirnogeanu, giám đốc PR của Studio 20 nói.
Hành lang sơn màu trắng, trên tường dán ảnh những cô người mẫu trang điểm và ăn mặc lộng lẫy của Studio 20. Ảnh: BBC. |
Studio 20 đã thuê chuyên gia tâm lý học và giáo viên tiếng Anh để đào tạo cho nhân viên. Hầu hết khách hàng của họ là người Bắc Mỹ và châu Âu, vì thế, điều quan trọng là người mẫu đủ năng lực giao tiếp với khách hàng.
"Tôi dạy họ về đam mê, đam mê là gì, tại sao một người lại có đam mê. Chúng tôi học thuyết phân tích tâm lý của Freud và nhiều thuyết tâm lý khác. Chúng tôi còn học ngôn ngữ hình thể vì phụ nữ cần phải gợi cảm, thông minh và xinh đẹp", Andrea, giáo viên tiếng Anh, cho biết.
Môn địa lý cũng rất quan trọng, để người mẫu có thể trò chuyện với thành viên đến từ mọi quốc gia.
"Đây không đơn thuần là ngành kinh doanh tình dục như một số người vẫn tưởng. Người mẫu phải biết cách trò chuyện với thành viên như thể họ đang trong mối quan hệ trực tuyến bình thường. Biết cách thảo luận nhiều chủ đề sẽ khiến hai bên đều thoải mái", Andrea nói.
Studio 20 là thương hiệu webcam studio nhượng quyền lớn nhất thế giới. Nó có 9 chi nhánh ở Romania, bao gồm một studio người mẫu nam phục vụ thị trường đồng tính nam. Ngoài ra, công ty còn có chi nhánh tại Cali ở Colombia, Budapest ở Hungary và Los Angeles ở Mỹ.
Không phải tất cả người mẫu đều làm việc ở studio. Sandy Bell, một cô gái tốt nghiệp hai bằng đại học, là một trong số ít phụ nữ làm ở nhà. Ngoài nghề chính là thiết kế nội thất, cô kiếm được thêm 100 euro (117 USD) mỗi ngày từ nghề này. Theo cô, lợi thế từ chuyện đi làm độc lập là có thể thương lượng trực tiếp với công ty lưu trữ web và kiếm được nhiều tiền hơn.
"Hầu hết khách hàng là người tử tế, không phải người điên khùng", cô nói. "Có nhiều thành viên muốn tìm người yêu. Họ muốn kết nối với ai đó. Một số người còn yêu cầu tôi gọi tên, hay vừa múa thoát y vừa trò chuyện. Tôi rất thành thực, họ đều biết tôi có bạn trai và hiểu được sẽ không thể quan hệ tình dục với tôi trong đời thực".
Bạn trai của Sandy Bell sống cùng cô trong căn hộ cao tầng ở ngoại ô Bucharest. Anh biết rõ điều bạn gái làm, nhưng bố mẹ cô thì không. Trong ngành công nghiệp này, chuyện giấu gia đình và bạn bè hoàn toàn bình thường. Họ cũng thường dùng tên giả trên mạng.
Không giống nhiều người làm việc trong ngành công nghiệp tình dục, Sandy Bell không lo lắng về an toàn cá nhân.
"Một thành viên có thể làm gì tôi? Nếu anh ta đi quá giới hạn, thậm chí tỏ ra xấc xược với tôi, tôi chỉ việc nhấp chuột và dừng lại. Tôi có thể báo cáo với ban quản trị trang web để họ cấm địa chỉ IP đó, rồi anh ta sẽ không bao giờ vào được nữa cho dù thay tên đăng nhập. Ý tôi là, họ là những người ở cách đây hàng nghìn dặm. Họ không trực tiếp chạm vào bạn, không ai chạm vào bạn hết. Bạn chỉ lên mạng một mình, làm việc trực tuyến một mình. Chẳng liên quan gì tới mại dâm cả", Bell nói.
Tự nguyện hay ép buộc
Liệu Sandy Bell có phải nạn nhân không? Cô cho rằng không, dù nhiều nhà bảo vệ nữ quyền như Irina Ilisei nhận định câu hỏi này rất phức tạp.
"Chúng ta có bàn về phụ nữ bị ép làm việc này không? Hay là họ tự nguyện? Có thể họ làm bởi bị lôi kéo tâm lý, hoặc thiếu tiền. Có thể nguyên nhân là sự kết hợp của tất cả những yếu tố này", bà Ilisei nhận xét.
Ilisei tin rằng yếu tố thúc đẩy bao gồm tỷ lệ trẻ vị thành niên mang thai cao và 30% người tốt nghiệp đại học thất nghiệp ở Romania.
Ngành công nghiệp webcam luôn cố lôi kéo phụ nữ trẻ vào làm việc.
"Họ đăng quảng cáo trong trường đại học", Ilisei nói. "Sinh viên được đề nghị làm việc qua Facebook với ngôn từ hấp dẫn như trao quyền cho phụ nữ trẻ, được độc lập, được học kỹ năng, thậm chí được tiền thưởng nếu thuyết phục bạn bè tham gia".
Phòng ghi hình của Lana. Ảnh: BBC. |
Đối với Lana, 31 tuổi, nghề này giúp cô đủ tiền nuôi con gái một mình và nghĩ tới việc đầu tư vào món gì đó "đem lại tiền bạc cho đất nước". Cô dự định bỏ nghề sau hai năm nữa.
Tuy nhiên, một số phụ nữ không được tự do lựa chọn như Lana. Oana, 28 tuổi, đã phải chật vật thoát khỏi nghề này. Cô bước chân vào nghề khi còn là thiếu nữ 16 tuổi, theo lời dụ dỗ của bạn trai.
"Anh ta bảo tôi chỉ cần nói chuyện thôi. Nhưng cuối cùng, anh ta ở trong phòng và cùng tôi quay phim khiêu dâm", Oana nhớ lại.
Luật Romania cấm đàn ông và phụ nữ cùng quay webcam nhưng theo Oana, luật pháp thường bị lờ đi. Sau đó, cô tới Đức làm gái bán dâm, cho tới khi đủ can đảm quay về Bucharest bắt đầu cuộc sống mới. Bây giờ, Oana làm việc trong một trung tâm ngăn chặn kinh doanh tình dục. Cô thường trò chuyện với phụ nữ trẻ về kinh nghiệm bản thân và cảnh báo họ về mối nguy của video chat.
"Họ là những cô gái trẻ, đơn thuần nghĩ rằng chỉ cần đứng trước camera là kiếm được tiền. Nhưng mọi việc họ làm sẽ ảnh hưởng tới tâm tính và cuối cùng, họ sẽ đi bán dâm", Oana nói.
Lana không đồng tính với suy nghĩ này.
"Công việc này giống như bán trí óc, không phải bán thân", cô nói. "Tôi cho rằng việc này giống như đi trình diễn. Nhưng đây không phải việc mà ai cũng làm được, rất nhiều người đã bỏ việc sau vài tuần, thậm chí vài ngày, bởi vì họ bị ám ảnh rằng đang bán thân. Chính suy nghĩ này đã ảnh hưởng tới công việc. Tôi đặt giới hạn cho bản thân và không cảm thấy mình bị bóc lột".
Andra Chirnogeanu, giám đốc PR của Studio 20, cũng bác bỏ ý kiến đây là công việc nguy hiểm và ảnh hưởng tâm lý.
"Làm việc 12 giờ ở văn phòng mà chỉ được trả lương tối thiểu mới gây tổn thương tâm lý", Andra nói.
Tuy nhiên, những lý lẽ này không thể bác bỏ được thực tế, rằng các người mẫu luôn tìm cách che giấu công việc này. Nếu Lana và Sandy Bell có thể kiếm sống tốt nhờ bằng cấp, chưa chắc họ đã lựa chọn cởi quần áo cho khách hàng ở New York, Frankfurt và London xem.
Tác giả: Hồng Hạnh
Nguồn tin: Báo VnExpress