Cuộc sống

Ngoại tình bị phát hiện, mất mát biết chừng nào mà đong đếm

Bạn tôi lấy chồng hơn hai năm, lấy chồng muộn sau dăm ba cuộc tình vạ vật. Chồng bạn hơi lớn tuổi nhưng hiền lành và chân chất. Thời buổi này kiếm được một người đàn ông tan sở chỉ lo về nhà, không rượu chè, không thuốc thang, không gái gú, cờ bạc, chẳng khác nào may như trúng số.

Ai cũng nói bạn “Trâu chậm mà lại được uống nước trong”. Thì thôi, đời con gái, gặp được bến nước trong như vậy là nhất.

Đôi bận gặp nhau, bạn có chút phàn nàn chồng bạn lành quá, không ga lăng, không lãng mạn, không nói những lời ngọt ngào. Hôn nhân bình lặng quá đâm ra nhàm chán. Tôi nói với bạn: "Những gã chồng đào hoa, dẻo mỏ chỉ tổ lắm gái theo, chỉ tổ hay đi tán gái. Chồng cứ chân chất cục mịch thế mới là của mình, bởi đàn bà ai cũng chỉ ưa những gã khéo mồm giỏi nịnh". Bạn nhìn tôi, gật đầu nói: "Cũng phải, phàm là người, được cái này thì mất cái kia".

Vậy mà hôm kia bạn gặp tôi, tâm trạng có vẻ hoang mang. Hóa ra là bạn đã phải lòng một người đàn ông khác. Một người đàn ông đã có vợ, đã có con. Một người đàn ông mà theo như bạn nói là ga-lăng, chu đáo, ngọt ngào, tâm lý, mẫu người mà bất cứ phụ nữ nào cũng muốn được ở bên. Chuyện bắt đầu từ vài buổi gặp vì công việc liên quan, rồi sau đó là tình cờ, cuối cùng là cố ý chủ động.

Lúc đầu gặp vì cảm thấy dễ gần, dễ mến, càng gặp càng thấy vui, rồi nhớ, rồi thương, rồi đi quá xa lúc nào không biết. Cái cảm giác gặp gỡ và nhớ thương một người trong phập phồng lo sợ mới thú vị làm sao. Nó như thỏi nam châm ma lực cứ hút bạn vào, dẫu có những lúc tỉnh táo bạn nghĩ phải thoát ra nhưng vẫn cứ bị thứ tình cảm kia níu lại. Bạn nói: “Tao lỡ đi vào đường ngược chiều rồi mày ạ. Tao biết làm thế là sai, nhưng không dừng được, và thật tâm cũng không muốn dừng”.

Nếu tình yêu là một con đường thì hôn nhân là con đường đúng mình phải đi, còn ngoại tình là đường ngược chiều. Đi vào đường ngược chiều, biết là sai, là vi phạm, nhưng vì nó nhanh, nó tiện. Vì đi một lần quen rồi thì lần sau cứ muốn đi. Đi vào đường ngược chiều, vừa cố phóng nhanh vừa phập phòng lo sợ bị tuýt còi. Và nếu trót lọt thì cảm thấy vui và thích thú.

Ngoại tình cũng vậy, càng vụng trộm càng hào hứng. Sự dằn vặt, đấu tranh, đau khổ, day dứt suy cho cùng cũng chỉ là thứ lót đường cho con đường ngoại tình trở nên ly kì và hấp dẫn hơn mà thôi.

Đi vào đường ngược chiều, xui xẻo bị tuýt còi thì bị lập biên bản, mất một ít tiền đóng phạt là xong. Còn ngoại tình mà bị phát hiện thì mất mát không biết chừng nào mà đong đếm. Đầu tiên là mất niềm tin, mất tình cảm, sau đó là mất hạnh phúc, mất cả gia đình. Cái giá phải trả cho một chút ham vui có thể là cả cuộc đời tan nát.

Tôi nói bạn rằng hãy còn kịp để bạn quay đầu, hãy đi đúng đường của mình để an toàn về đến đích. Cái đích ấy là gia đình, là chồng, là con. Cái đích ấy là niềm vui, là tiếng cười, là sự bình yên cho mình và cả những người cùng mình yêu thương gắn bó. Những thứ đó, người tình không cho bạn được.

Với lại người đàn ông đó thực ra cũng đâu phải người đàn ông tuyệt vời như bạn nói. Nếu anh ta tốt, anh ta đã chẳng ngoại tình, đã chẳng lừa vợ dối con cặp kè với bạn. Người đàn ông tốt chính là người đàn ông đang chờ bạn về nhà, là người sẵn sàng cùng bạn đi hết con đường đời dù gập ghềnh, dù mưa gió. Còn người đàn ông kia, anh ta chỉ có thể nắm tay bạn qua một đoạn đường ngắn ngủi cho đỡ buồn mà thôi.

Tác giả: Lê Giang

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok