Nhìn những dòng chữ rành rành trước mắt mà Linh như không thể tin nổi vào mắt mình. Một nick facebook nữ nhắn tin cho Hoàng - chồng cô: “Cuối tuần này mình ra ngoại thành nghỉ dưỡng qua đêm đi tình yêu ơi, em sẽ chúc mừng sinh nhật sớm cho anh!”. Và Hoàng đáp lại: “Ok cưng. Không cần phải chuẩn bị quà cáp gì đâu, em cứ tắm rửa sạch sẽ, xịt nước hoa thơm lừng, buộc ruy băng quanh eo, hiến thân làm quà cho anh là được rồi!”.
Linh run run kéo lên để xem những đoạn chát của 2 kẻ ấy trước đó, mà không còn gì nữa. Tài khoản của Hoàng cũng không hề kết bạn với tài khoản nữ kia. Linh cũng chưa bao giờ thấy Hoàng like ảnh hay bình luận gì ở facebook của cô ả. Cẩn thận đến thế là cùng! Nếu lần này Hoàng sơ ý quên không xóa tin nhắn, và Linh vô tình dùng máy tính anh ta bắt gặp được, thì có lẽ Linh sẽ còn bị qua mặt và dắt mũi dài dài.
Ảnh minh họa
Từ lúc đó tới đêm, Linh không thể gọi cho Hoàng được cuộc nào, dù cô cứ như người điên, năm phút lại bấm số gọi cho chồng 1 lần. Lòng cô nóng như lửa đốt, tưởng tượng cảnh chồng mình và cô ả kia giờ này đang vui vầy bên nhau là cô không thể chịu đựng nổi. Nhưng Linh cũng chẳng biết làm gì hơn, là ngồi tự dày vò mình, tự làm mình đau đớn với những mường tượng và suy nghĩ về đôi tình nhân kia.
Một đêm trắng đã qua, Linh mệt nhoài cả về thể xác lẫn tinh thần. Cô bỗng dưng thấy uể oải và chán chường cùng cực. Cô không còn thiết tha gọi điện tìm Hoàng. Cô cũng chẳng còn quá sốc, quá đau khi nghĩ tới sự phản bội trắng trợn của Hoàng khi con trai cô mới tròn 1 tuổi nữa. Cô thấy lòng đã yên tĩnh lại nhiều.
Cả ngày hôm sau Hoàng cũng chẳng hề gọi cho vợ lấy một cuộc. Mãi tới chiều tối, Linh mới thấy bóng Hoàng xuất hiện ở cửa cùng nụ cười thỏa mãn, vui sướng nở trên môi. Linh không tỏ vẻ gì, vẫn bình thường như mọi ngày, nhưng cô không nấu nướng cũng chẳng dọn dẹp, cô bảo mệt rồi ôm con đi ngủ sớm. Hoàng không nghi ngờ gì, cũng chẳng để tâm, mải mê ôm điện thoại chán rồi mới đi ngủ.
2 hôm sau là đến sinh nhật Hoàng. Anh ta đặt một bữa tiệc ở nhà hàng, mời vài người bạn thân thiết và họ hàng gần gũi tới dự. Từ chiều, Linh đã xin sếp về sớm, rủ cậu em họ nhìn khá cao to lực lưỡng tới công ty của cô ả kia. Cũng may mọi thông tin cô nàng ấy đều công khai trên facebook, còn rất nhiều ảnh cô nàng chụp cùng đồng nghiệp cũng được đăng lên, vì thế cô dễ dàng tìm ra tung tích cô ta mà không mất nhiều công sức.
Linh đợi lúc cô nàng tan sở ra thì chạy tới đón đầu, cười nói: “Chào em, chị là vợ anh Hoàng, muốn được nói chuyện với em. Nếu em không hợp tác thì chị sẵn sàng làm bung bét ầm ĩ lên ngay tại đây, lúc đó lợi hại thế nào em cũng hiểu phải không. Khi chị còn đang nghĩ cho em thì hãy ngoan nghe lời một chút đi!”. Cô nàng bị đánh úp bất ngờ, không nói được gì, chỉ đành run rẩy đi theo Linh. Linh và cậu em họ dẫn cô ả vào một quán café gần đó, bắt đầu màn “tâm sự” của người thứ 2 và kẻ thứ 3.
Sau khi có được đoạn ghi âm cô ả thú nhận hết mọi chuyện dùng để làm bằng chứng, cũng vừa hay tới giờ tổ chức tiệc của Hoàng, Linh lại “dẫn độ” cô ả tới đó. Để cậu em họ trông chừng cô nàng bên ngoài, Linh bước vào nhà hàng, cười tươi nhìn chồng và phân nửa khách của anh ta đã tới. “Con đâu em, sao không đưa con tới?”, Hoàng hỏi vợ. Linh cười: “Hôm nay gió to nên em để con ở nhà cho con được bình yên. Nhưng anh yên tâm, em có chuẩn bị cho anh một món quà to lắm, rất đặc biệt, đảm bảo anh sẽ vô cùng bất ngờ cho mà xem!”.
Nói rồi, cô chạy ra ngoài kéo cô ả kia tiến vào. Giây phút 2 kẻ ấy nhìn thấy nhau, cô ả lúng túng cúi đầu, có vẻ như đã biết Hoàng tổ chức tiệc ở đây. Nhưng Hoàng thì tái mét mặt, người ngây ngẩn như chết nửa linh hồn, khỏi phải nói sự việc diễn ra đúng là ngoài sức tưởng tượng của anh ta.
Linh cười dịu dàng, cầm tay cô nhân tình đặt vào tay Hoàng, rồi vui vẻ nói: “Tặng cho anh đấy, thích không? Đừng có vì cảm động quá mà không thốt nổi nên lời thế chứ. Em tuyên bố, từ giờ anh có thể thoải mái hẹn hò với cô ta, không cần dối trá, giấu giếm em nữa. Em tặng quà cho anh to như thế, thì anh cũng nên bày tỏ sự cảm kích đối với em chứ, không phải sao? Đây, đơn ly hôn em viết và kí sẵn rồi, anh kí vào đây cho em, sao đó mang quà em tặng về tha hồ sử dụng, an tâm đợi giấy gọi của tòa nữa là xong!”.
Nói rồi Linh chìa lá đơn ly hôn đã viết sẵn ra trước mặt Hoàng. Hoàng lúc này mới hoàn hồn, lắp ba lắp bắp: “Anh… Em… Không…”. Linh bật cười: “Sao, vẫn còn đang như ở trên mây vì sung sướng quá phải không? Vậy được, em để đơn lại đây, khi nào kí xong anh gọi em tới lấy nhé. Đồ đạc của em và con em dọn đi rồi, lát nữa anh nhớ mang quà em tặng về nhà mà dùng nhé, đừng có để quên ở đây đấy!”.
Xong Linh quay người đi thẳng, không hề quay đầu nhìn lại. Đi được một đoạn, những giọt nước mắt cô cố kìm nén mới thi nhau rơi xuống. Sao cô có thể không buồn được chứ, nhưng cô sẽ không hối hận với quyết định của mình.
Tác giả bài viết: Sen Trắng
Nguồn tin: