Khoác lên mình bộ váy cô dâu trắng muốt, My nắm tay Huỳnh bước vào lễ đường trong sự chúc phúc của mọi người. Thời khắc thiêng liêng này, trong lòng cô bồi hồi xúc động vô cùng. Dẫu trước đó cô và Huỳnh quen nhau qua mai mối, gọi là có cảm tình với nhau chứ chưa hề trải qua một tình yêu nồng nhiệt say đắm nào. Dù thế thì người đàn ông này từ hôm nay sẽ chính thức là chồng cô, sẽ là người đầu gối tay ấp, chia sẻ khó khăn cũng như hạnh phúc với cô trong nửa phần đời còn lại.
Người dẫn chương trình vui mừng đề nghị cô dâu, chú rể trao nhẫn cưới, tiếp đó cắt bánh cưới, và một nụ hôn nồng nàn trước mặt quan khách. My mỉm cười nghĩ bụng khi nhìn Huỳnh mở hộp lấy nhẫn ra chuẩn bị đeo vào tay cô. Bỗng nhiên dưới hội trường vang lên tiếng quát: “Khoan đã!”. Là giọng phụ nữ. Huỳnh ngay lập tức khựng người lại, thu nhẫn về rồi chằm chằm xuống dưới hội trường. Khi chủ nhân của giọng nói ấy từ từ bước lên gần sân khấu hơn, Thúy nhìn rõ một cô gái trẻ, khá xinh đẹp.
Thúy liếc sang Huỳnh, vẻ mặt của anh cho thấy anh có quen cô nàng đó. Giữa thời khắc cô dâu, chú rể người ta trao nhẫn cho nhau mà xen vào, chỉ có thể là có liên quan tới tình cảm. Gia đình nhà Huỳnh có lẽ biết cô nàng kia, liền nhận ra tình hình không ổn, vội vã cử vài người lên kéo cô ta rời đi, vài người nữa thì chạy đến thì thầm gì đó vào tai Huỳnh, chắc là khuyên nhủ hoặc dọa dẫm cũng nên.
Ảnh minh họa |
Nhưng Huỳnh và cô ta đâu chịu nhượng bộ, dường như trên mỗi người đã gắn nam châm trái dấu, cứ muốn bước tới gần nhau, ánh mắt thì chẳng rời nhau lấy một giây. Giữa tiệc cưới, chẳng lẽ lại làm ra mấy màn vũ lực, cưỡng ép người rời đi. Mà biết được Huỳnh có ngoan ngoãn ở lại hay cũng chạy theo cô ta luôn thể. Đuổi cô ta đi cũng dở, mà không đuổi cũng dở. Thúy bảo với mẹ cô, thôi thì cứ để xem thế nào. Mẹ cô cực chẳng đã đành bảo mọi người ngừng tay.
Không bị ai kiềm giữ, Huỳnh nghiễm nhiên bỏ mặc cô dâu của mình chạy về phía cô nàng kia, cô nàng thì rơm rớm nước mắt, 2 người nhìn nhau đắm đuối. Hàng trăm quan khách lẫn gia đình 2 bên đều trở thành không khí trong mắt họ, đặc biệt cô dâu – nhân vật nữ chính trong buổi tiệc ngày hôm nay hoàn toàn bị lãng quên.
“Em xin lỗi, anh hãy tha thứ cho em được không? Trước khi ra đi em cứ nghĩ sự nghiệp là quan trọng nhất, nhưng xa anh em mới nhận ra, không có anh thì kể cả em có thành công tới đâu cuộc sống cũng chẳng còn ý nghĩa. Khi nghe tin anh cưới vợ, em chẳng nghĩ được gì nữa, chỉ biết phải về bên anh ngay lập tức. Em quyết định bỏ dở ngang việc học về đây tìm anh, còn may về đúng ngày hôm nay, chỉ một chút nữa thôi là chúng ta mãi mãi phải xa nhau rồi…”, cô nàng nắm chặt tay chú rể của My, nghẹn ngào giãi bày.
Huỳnh dịu dàng lau nước mắt cho người trong lòng, nhẹ nhàng dỗ dành: “Đừng khóc, nín đi. Anh không trách em. Anh vội vã kết hôn cũng là vì giận em, một phần muốn mượn việc đó để kích thích em. Cuối cùng anh cũng đợi được em quay về. Chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa, em nhé!”. Cô nàng “vâng” một tiếng tràn trề hạnh phúc rồi nép vào lòng Huỳnh đầy yêu thương.
My xem đến đây thì không nhịn được nữa, họ hàng 2 bên cũng nhiều người nóng mặt muốn xông lên. Nhưng My đều ngăn họ lại, cô nói thẳng vào micro: “Thật xin lỗi mọi người đã mất công tới dự tiệc ngày hôm nay. Sự việc vô cùng bất ngờ và bất đắc dĩ, tôi không hề muốn chút nào…”.
Ảnh minh họa |
Sau đó My bước đến giáng tặng Huỳnh 2 cái tát hết sức bình sinh, cười nhạt: “Tôi với anh từ giờ phút này không còn gì liên quan đến nhau nữa”. Nói rồi My tháo vương miện, voan cài đầu, găng tay vứt tại chỗ, dứt khoát quay người bước đi. Khách khứa ngẩn ngơ nhìn nhau trước một màn xảy ra trước mắt. Nhà My nhìn thái độ vô cùng khó xử của gia đình nhà Huỳnh, không nói không rằng cũng theo bước My rời khỏi hội trường.
My có nằm mơ cũng chả ngờ ngay ngay tại lễ đường đám cưới của chính mình lại bị buộc phải chứng kiến một màn “gương vỡ lại lành” đầy xúc động của chú rể cùng người yêu cũ. Huỳnh yêu ai, muốn cưới ai là việc của anh ta, nhưng lại mang đám cưới với cô ra làm màn đặt cược cho sự trở về của người yêu cũ thì thật quá ích kỉ tới mức độc ác. Danh dự của cô, hạnh phúc của cô chả đáng một xu lẻ trong mắt anh ta. My xoa đôi bàn tay vì dùng nhiều sức của mình mà đau rát, cười nhạt, 2 cái tát vẫn còn là nhẹ chán đối với Huỳnh.
Tác giả: Giang Phạm
Nguồn tin: thoidai.com.vn