Stuart là một người Anh sống tại Hà Lan. Trước đó, Stuart chưa từng có ý định rời khỏi London hay nghĩ đến Hà Lan cho tới một ngày đọc được tin quảng cáo tìm việc làm trên tạp chí. Từ đây, những chuyến phiêu lưu kỳ lạ của anh bắt đầu với nền văn hóa xứ hoa tulip, một trong số đó là sự cố hài hước tại phố đèn đỏ của Amsterdam. Dưới đây là chia sẻ của Stuart về kỷ niệm 15 năm trước.
Tôi rất phấn khích trong lần đầu đặt chân đến Hà Lan, bởi tôi mới tới và chưa có nhiều thời gian thăm thú như một du khách phương xa. Đưa ai đó đi chơi là cơ hội tuyệt vời, vậy nên tôi không bỏ lỡ dịp bạn thân nhất hồi đại học Neil ghé chơi. Neil cũng háo hức khám phá Hà Lan như tôi.
Bảo tàng, phòng triển lãm, đi tàu ngắm kênh... có rất nhiều trải nghiệm để chúng tôi hiểu hơn về Hà Lan. Thậm chí Neil còn gợi ý đi xem một buổi biểu diễn, nhưng anh ấy khá thất vọng khi tôi nói rằng chúng tôi có thể kiếm vé giảm giá để đi xem hòa nhạc. Thực ra, Neil có ý khác.
Vậy là vào một tối mùa hè, chỉ sau 3 tháng sống tại Hà Lan, tôi thấy mình đang đứng trước quầy thông tin, hỏi mua vé xem một buổi biểu diễn nơi những diễn viên chính có tủ đồ độc đáo hơn bao giờ hết.
Ghé quán bar Quả Chuối
Khi chúng tôi bước vào không gian có phần giống phòng nhạc thính phòng của quán bar Quả Chuối, ngồi xuống hai chỗ bên rìa của hàng ghế trung tâm, tôi vẫn tiếp tục băn khoăn làm thế nào tôi lại bị dụ dỗ vào tình cảnh này. Rõ ràng, ghé thăm phố đèn đỏ là một trong những điều bạn "phải làm khi du lịch hoặc sống tại Amsterdam", trích lời Neil.
Bên ngoài quán bar. Ảnh: Time Out. |
Âm nhạc nổi lên, ánh đèn tập trung nơi một cô nàng đang mời khách lên sân khấu để ăn một quả chuối. Thực tế, tôi thấy có lẽ cô gái này rất biết suy nghĩ khi giúp khán giả bổ sung vitamin A trong thực đơn dinh dưỡng hàng ngày. Khung cảnh ấy khiến tôi nhớ đến những giờ nghỉ trưa để uống sữa khi còn học tiểu học tại Anh, nhà trường muốn bọn trẻ lớn lên với khung xương chắc khỏe.
Tuy nhiên nhìn cách một cô gái ăn mặc thiếu vải cầm quả chuối như vậy, tôi tự thấy thẹn thay cho những chàng trai trên kia và ngồi thu mình lại trên ghế. Ít nhất giờ tôi đã biết vì sao quán bar này tên là Quả Chuối.
Quý cô khỏa thân trở lại
Tôi sẽ không bao giờ xóa sạch hình ảnh về loạt tiết mục tiếp theo, dù có cố gắng đến đâu. Nghỉ một lát, quý cô "nghiên cứu dinh dưỡng" đã quay trở lại sân khấu, trên người không một mảnh vải che thân.
Cô vũ nữ bắt đầu bước xuống lối đi cạnh hàng ghế trung tâm, tìm kiếm những người mới tình nguyện tham gia buổi diễn. Giây phút tôi đang tự hỏi chàng trai bất hạnh nào sẽ bị đưa ra làm trò hề trên sân khấu thì cô bất chợt nhìn chằm chằm về phía tôi. Giờ thì không chỉ nhìn tôi mà cô ấy đang đi thẳng về phía tôi... và mỉm cười.
Tôi cố lún sâu hơn xuống ghế, hy vọng mình sẽ khuất khỏi tầm mắt nhưng bất thành. Cô gái vẫn bước đến chỗ tôi, còn tôi bắt đầu hoảng loạn. Tôi không nghĩ cô ấy sẽ chấp nhận một lời thoái lui như kiểu "Không, cảm ơn cô. Tôi mới ăn rồi". Khung cảnh xung quanh như một thước phim quay chậm, tôi thấy cô ấy rướn bàn tay về phía mình, mỗi bước một gần hơn...
Một chàng trai cũng có những kỷ niệm không mấy tốt đẹp tại quán bar này. Ảnh: Geoff Griffiths. |
Cơn ác mộng bắt đầu
Tôi không biết phải làm gì, nỗi sợ hãi bủa vây lấy tôi. Tôi luôn lo lắng khi phải nói chuyện với những cô gái. Tôi làm sao mới phải khi một cô gái khỏa thân lại gần với một loại trái cây mời gọi như vậy? Hy vọng duy nhất của tôi đặt cả vào Neil - anh ấy luôn biết phải làm gì trong những tình huống này. Dù sao chính Neil đã đưa tôi vào đống lộn xộn này nên anh ấy phải cứu tôi.
Liếc nhanh sang Neil, tôi tự biết rằng anh ấy cũng không biết phải xử trí ra sao. Neil đáp trả cái nhìn của tôi với một ánh mắt cũng tràn đầy sợ hãi. Ngày càng nhiều người bắt đầu hướng mắt về phía chúng tôi. Đột nhiên, nỗi sợ chung giữa cả hai khiến mọi thứ rõ ràng hơn: Có một điều duy nhất chúng tôi có thể làm, đó là bỏ chạy.
Thật không may, chạy ra ngoài từ hàng ghế trung tâm không phải chuyện đơn giản. Đường ra thực chất đã bị chặn bởi chính cô gái khỏa thân, tay cầm quả chuối - người đang đứng ngay cạnh chúng tôi. Chỉ còn cách chạy theo hướng ngược lại, chúng tôi cuống cuồng băng qua những khán giả cùng hàng ghế. Cả hai sẩy chân rồi vấp ngã liên tiếp, có lúc gần như chúng tôi phải bò qua những người đang ngồi ở đó với thôi thúc bỏ trốn càng nhanh càng tốt.
Tôi không thể nhớ cả hai đã chạy đến lúc nào mới dừng, từ khi ra khỏi quán bar Quả Chuối. Nhưng chắc chắn, chúng tôi đã ở rất xa căn phòng đó, qua nhiều con kênh và ngõ phố, cách xa khỏi nơi cả hai đặt chân vào phố đèn đỏ.
Màn nhảy thu hút du khách trên phố đèn đỏ Amsterdam, đây thực chất là một phần của chiến dịch nâng cao nhận thức về nạn buôn người từng được phanh phui tại đây. Video: Elvina Kurseitova.
Theo Amsterdam Info, quán bar Quả Chuối có tên tiếng Hà Lan là Bananenbar, là một trong những địa chỉ nổi tiếng nhất tại phố đèn đỏ ở Amsterdam và cũng là nơi khởi đầu của màn trình diễn chuối tai tiếng. Không gian quán bar hợp với những bữa tiệc đông người, nếu du khách muốn tụ tập cùng "một nửa" hoặc vài người bạn thì đây không phải địa chỉ thích hợp. Vé vào cửa 60 euro/người mỗi giờ. Giờ mở cửa: 20h - 2h sáng hôm sau, từ chủ nhật tới thứ 5. 20h tới 3h sáng hôm sau vào thứ 6 và thứ 7. Quán nằm trên phố Oudezijds Achterburgwal, Amsterdam, Hà Lan. |
Tác giả: Phạm Huyền
Nguồn tin: Báo VnExpress