Tôi cười, thật ra tôi chẳng quan tâm chuyện đó. Với tôi, chuyện giữ chồng không phải là chuyện tôi muốn làm. Vì suy cho cùng, một người đàn ông đã có tính lăng nhăng, ngoại tình thì có giữ họ cũng lăng nhăng, có bồ. Mà có giữ cũng không giữ nổi. Bản thân tôi nghĩ, mình như thế là xinh, là được, là hài lòng với bản thân mình. Còn người khác nhìn mình thì muôn hình vạn trạng, biết đâu mà lần. Chị thấy tôi ăn mặc vậy là sành điệu, người khác lại cho là tôi xấu. Tôi cũng già rồi, cũng không còn trẻ trung như mấy em xinh đẹp, có gồng mình cũng không thể đua được về độ đẹp và ăn chơi. Chồng tôi lại đang tuổi sung sức. Nếu vậy thì, tôi chỉ có thể nói một câu ‘anh cứ đi nếu thích, không còn yêu nhau thì mình chia tay’.
Tôi không còn sức để chạy đua với các em xinh đẹp, mà có chạy cũng không được. Tuổi trẻ của tôi cũng một thời hoành tráng, xinh hơn đàn chị bây giờ chục lần. Và giờ thì buộc phải nhường lại vị trí đó cho các em. Còn đàn ông, nếu cứ thích chạy theo cái trẻ, cái đẹp mà bỏ quên vợ mình thì mình có muốn cấm cũng không thể cấm nổi.
Tại sao phụ nữ cứ giữ tư tưởng, phải cố gắng thay đổi bản thân vì chồng thích thế, phải làm cho anh ấy thấy, mình đẹp vô cùng, xinh lung linh hoặc quyến rũ hơn những người đàn bà khác… (Ảnh minh họa)
Đã mấy năm tôi hi sinh vì chồng, một mực vì chồng con, hi sinh cả tuổi trẻ. Từ khi có con, tôi gác lại mọi cuộc vui với bạn bè để lao vào làm bà mẹ bỉm sữa. Giờ, tôi có chút thời gian để chăm sóc bản thân, làm đẹp nhưng cũng khó sánh được với các em xinh tươi bên ngoài.
Chồng tôi có giàu có, có đẹp trai phong độ thì cũng là nhờ sự hậu thuẫn của vợ. Người ta nói, đằng sau sự thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng của người phụ nữ, tôi cho rằng điều đó đúng dù không phải tôi tự ca ngợi mình.
Tôi muốn sống cuộc đời về sau, sau khi đã quá vất vả vì chồng và sinh con cho anh, vui vẻ hơn, thoải mái hơn, được làm những gì tôi thích. Tất nhiên, không có cả việc phải gồng mình lên để giữ chồng, đoán ý chồng, hiểu tâm lý của chồng. Cũng không có chuyện ngày ngày cứ phải vắt đầu nghĩ xem, mình sẽ làm một món mà anh ấy thích, rồi để xem anh ấy có vừa miệng không. Cũng không thể cứ khổ sở tạo không khí lãng mạn, nghĩ cái mới cho tình yêu được thăng hoa. Việc đó, tôi cần chồng làm nhiều hơn bản thân tôi.
Tại sao phụ nữ cứ giữ tư tưởng, phải cố gắng thay đổi bản thân vì chồng thích thế, phải làm cho anh ấy thấy, mình đẹp vô cùng, xinh lung linh hoặc quyến rũ hơn những người đàn bà khác… Thật ra, nếu yêu chồng, người phụ nữ tự đẹp, còn yêu cầu của người đàn ông đến đâu, người phụ nữ ấy không thể nào biết được. Anh ta có thể ngầm so sánh vợ với đồng nghiệp, với các cô em xinh đẹpl chân dài ngoài kia, tôi không kiểm soát nổi…
Các anh cũng phải nghĩ cách làm cho chúng tôi vui, khiến chúng tôi bất ngờ và cảm thấy hôn nhân không phải là nấm mồ chôn tình yêu như người ta vẫn nghĩ. (Ảnh minh họa)
Vậy nên, đừng nói với tôi rằng, tôi phải giữ chồng và làm mọi cách khiến anh ấy yêu. Nếu tình yêu không còn thì một ngày nào đó, anh ấy cũng rời bỏ mình. Mình có cố giữ cũng không được. Một khi đàn ông phải gái thì vợ con chẳng còn là gì trong mắt anh ta, anh ta sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để có được thứ mình muốn và tất nhiên không lường được hậu quả.
Tôi buồn vì chị em suốt ngày phải hi sinh vì chồng con rồi cả đời lại phải nghĩ cách giữ chồng, lo lắng chồng ra ngoài có bồ. Hỡi cánh mày râu, nếu các anh đã lấy chúng tôi về, hiểu lòng chúng tôi, yêu chúng tôi và cả biết ơn chúng tôi nữa, thì xin các anh hãy làm người chồng tốt, người chồng lương thiện, quan tâm chăm sóc vợ con. Đó là mong ước lớn nhất của chúng tôi, hơn cả tiền bạc giàu sang phú quý.
Các anh cũng phải nghĩ cách làm cho chúng tôi vui, khiến chúng tôi bất ngờ và cảm thấy hôn nhân không phải là nấm mồ chôn tình yêu như người ta vẫn nghĩ. Hãy cho chúng tôi thấy được, từng ngày, các anh cũng đang nỗ lực giữ vợ, vì sợ vợ một ngày nào đó có người đàn ông khác. Đừng tự cho mình được phép lăng nhăng rồi khiến chúng tôi đau lòng. Đàn bà chúng tôi, yêu thì yêu hết cỡ nhưng đã mệt mỏi thì cũng chẳng khó để buông bỏ đâu nha!
Tác giả bài viết: Trúc Anh