Cuộc sống

Đau đớn nhìn mẹ ba lần tự tử vì bà nội

Tôi 19 tuổi, cái tuổi chưa đủ lớn nhưng cũng đủ nhận biết để hiểu được nhiều chuyện xảy ra trong cuộc sống. Nhưng càng biết, càng hiểu, tôi càng thấy thương mẹ và giận ông bà nội, giận họ hàng bên nội của mình.

Bố tôi làm xây dựng, tiền kiếm được cũng nhiều, nhưng cả năm bố mới về một lần. Lần nào về, bố cũng đưa tiền cho bà nội giữ. Có chăng ông chỉ đưa mẹ dăm ba triệu.
20160701170635 tu tu1
Ảnh minh họa

Mẹ tôi làm công nhân may, mỗi tháng kì cụi cũng kiếm được 5, 6 triệu. Nhưng số tiền ấy, nào mẹ có được cầm hết. Tháng nào lĩnh lương về, bà nội cũng đòi dăm trăm, một triệu để ăn quà. Số còn lại, mẹ phải chi phí nuôi cả gia đình (gồm 3 mẹ con và ông bà nội) và lo ma chay cưới hỏi, giỗ chạp ...

Có hôm lĩnh lương về, bà đòi 1 triệu ăn quà sau đó mẹ nộp tiền học, tiền điện, tiền nước, tiền chi phí vay mượn để làm giỗ cụ nội tháng trước mà không còn một đồng trên tay. Mẹ gọi điện cho bố, mong bố gửi ít tiền nhưng bố mắng mẹ. Thế là, nước mắt mẹ chảy ra.

Hôm sau, trong lúc mọi người vẫn còn đang ngủ say, mẹ đã dậy rồi đi đâu đó. Lúc về thấy quần áo mẹ bẩn bê bẩn bết, mồ hôi nhễ nhại, tôi hỏi “Mẹ đã đi đâu?” nhưng mẹ chỉ cười. Sau này mới biết, mẹ ra chợ (nhà tôi gần chợ đầu mối) để khuân hàng cho người ta.

Bà tôi biết chuyện, không động viên mẹ mà chỉ cười khẩy. Rồi bảo, “Làm gì thì làm, về sớm còn nấu đồ ăn sáng cho ông bà”. Mẹ tôi chỉ “Vâng” rồi bước đi, nhưng tôi nhìn dáng mẹ đi xiêu vẹo mà nước mắt cứ trào ra.

2 tháng sau, tôi nhớ, đó là dịp Tết, bố tôi báo tin sắp về. Cả mẹ và hai chị em tôi đều mừng. Ai cũng đếm từng ngày để đón bố. Thế nhưng, bố không về một mình mà dẫn theo đứa nhỏ chừng 4 tuổi và một người phụ nữ khác. Rồi, bố tuyên bố, đó là vợ hai và con ruột của bố.

Mẹ tôi nghe xong mà ngã khụy xuống đất. Tôi nhìn thấy mẹ, tự dưng, máu nóng nổi lên. Tôi lao vào người đàn bà đang đứng cạnh bố mà cấu mà cắn mà giật tóc rồi chửi bới la hét. Sau đó, tôi lại lao vào bố để khóc lóc và than trách nhưng bố tôi không chịu đứng yên. Ông giáng vào mặt tôi 2 cái tát đau điếng.

Mẹ tôi thấy tôi bị đánh thì cũng lao vào bố để cào cấu. Nhưng bố tôi đỡ được. Ông tát túi bụi vào mặt mẹ rồi lại lên gối đấm đá mẹ tôi. Lần này thì cả tôi và đứa em bé bỏng đều lao vào. Cả nhà tôi như một bầy ong vỡ tổ với cơ man nào là tiếng khóc, tiếng la hét.

Thế nhưng, ngoài ông nội đứng ra can ngăn thì tuyệt nhiên bà nội tôi không nói câu nào. Bà ngồi nhai trầu và chứng kiến mọi việc. Chỉ đến khi mẹ tôi bị bố đánh chảy máu mồm, mắt mũi thâm tím và ngất đi vì đau đớn. Bà mới bảo bố tôi mang chậu nước ra để hất vào mặt mẹ tôi. Đến khi mẹ tôi tỉnh dậy, bà mới đưa tay lên quệt ngang miệng rồi bảo mẹ tôi láo.

Thứ nhất là mẹ không dậy được con. Thứ hai là có mặt ông bà ở đây mà dám chửi bới chồng. Rồi bà bảo, bố tôi có lấy vợ hai, chứ lấy đến vợ 4, vợ 5 thì mẹ tôi cũng không được phép can thiệp.

Sau đó, bà bắt 3 mẹ con chúng tôi dọn đồ xuống phòng bếp, nhường giường chiếu cho mẹ con vợ mới và bố tôi.

Vì thế, đêm đó, sau khi ôm chúng tôi mà khóc nức nở, mẹ tôi cố ru cho chúng tôi ngủ rồi lấy thuốc sâu để uống tự vẫn. May sao, tôi đột nhiên tỉnh giấc, thấy mẹ nẳm quằn quại, tôi hét như chưa bao giờ hét to như thế để kêu cứu mọi người. Ông bà tôi nhìn thấy, chỉ hỏi có chuyện gì rồi chẹp miệng đứng nhìn. Bố tôi thì gọi người đưa mẹ đi cấp cứu nhưng vẫn luôn miệng chửi mẹ tôi.

20160701170635 tu tu2
Ảnh minh họa

Lần thứ 2, mẹ tôi ngồi trò chuyện với người hàng xóm. Trong cuộc chuyện, người háng xóm bảo, ông bà nội tôi nói xấu mẹ tôi rất nhiều. Bà bảo, cái gì ông bà cũng phải bù trì cho mẹ con chúng tôi. Đến đôi dép đi ở chân, mẹ tôi cũng phải cho tiền mẹ. Thế mà mẹ tôi không biết điều.

Mẹ tôi nghe nhưng chỉ lắc đầu rồi cười. Không hiểu sao bà tôi nghe được câu chuyện. Bà gọi mẹ tôi vào nhà, bắt mẹ quỳ xuống để giáo huấn. Bà bảo, bà không cho nhưng cũng không được nói là không cho.

Mẹ tôi cãi lại. Ý mẹ tôi là, có sao mẹ tôi nói vậy chứ mẹ không đơm đặt hay dối trá ai, vì thế, bà đừng ép mẹ thành kẻ dối trá.

Thế mà, bà nội tôi nổi xung lên. Bà nằm ngửa ra nhà rồi giãy đành đạch. Miệng bà liên tục gọi ông tôi, bảo với ông là mẹ tôi chửi bà, nói bà là kẻ đơm đặt, dối trá ...

Ông tôi nghe vậy, chưa biết đúng sai đã vác chổi đánh mẹ tôi. Sau đó, ông gọi cho hai cô con gái gần đó đến. Các bác đến, cũng chỉ nghe lời bà nên ra sức mắng chửi mẹ tôi. Mẹ tôi thề thốt không có chuyện đó, nếu không tin, mẹ sẽ cắt tay tự tử để chứng tỏ lời nói của mình.

Ai ngờ, cả ông bà nội, cả các bác của tôi đều ùa vào, bắt mẹ cắt tay chứng minh. May sao, anh trai của mẹ đến kịp (do em tôi gọi điện thông báo) nên mẹ mới được giải thoát. Từ đó, tôi càng trở nên ác cảm với ông bà nội và gia đình bên nội của bố.

Tôi động viên mẹ ly dị hoặc ít nhất là sống riêng để đỡ va chạm với ông bà nội tôi, nhưng mẹ bảo, ông bà già, các bác ở xa, bố tôi cũng theo vợ hai mà đi biền biệt nên mẹ phải ở lại để chăm sóc cho ông bà lúc ốm đau...

Thế mà, ngày hôm qua, lại một lần nữa, mẹ tôi tự tử vì bị bà nội đổ tội và các bác ùa vào chửi bới đánh đập mẹ tôi.Vì thế, tôi căm ghét họ vô cùng. Tôi muốn làm gì đó để trả thù cho mẹ. Nhưng mẹ tôi can, bởi dù sao, đối với tôi, họ vẫn là máu mủ...

Tác giả bài viết: Hoangnguyet@....

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok