Chồng tôi và tôi cùng học trường đại học. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi may mắn xin được việc làm ở hai công ty khác nhau. Tình cảm hai đứa cứ thế nảy nở.
Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi thuê một căn hộ nho nhỏ ở ngoại thành Hà Nội để sinh sống. Chồng tôi là người điềm đạm, kín kẽ, chiều chuộng và thương yêu tôi. Tôi thầm nghĩ mình là người vợ hạnh phúc nhất.
Vợ chồng tôi sống với nhau được 5 tháng thì công ty anh có thay đổi lớn. Anh phải chuyển công tác từ Hà Nội vào Đà Nẵng để quản lý chi nhánh mới.
|
Dù không muốn xa chồng nhưng vì tương lai của cả hai nên tôi phải chấp nhận để anh đi xa. Hôm tiễn chồng ra sân bay, tôi khóc như mưa. Thấy tôi như thế anh rất đau lòng, anh động viên tôi ở lại giữ gìn sức khỏe, chờ ổn định công việc anh sẽ trở về thăm vợ.
Quãng thời gian vò võ chờ anh, tôi buồn bã vô cùng. Tôi muốn được nói chuyện với anh nhiều hơn nhưng vì ban ngày anh bận bịu với công việc nên chúng tôi chỉ có thể nói chuyện với nhau vào buổi đêm.
Một thời gian sau, chi nhánh mới dần ổn định, anh được cơ quan cho nghỉ 7 ngày phép để trở về Hà Nội thăm vợ.
Ngày anh về, tôi mừng rỡ lắm, bao nhiêu yêu thương, nỗi nhớ như vỡ òa…
Thế nhưng, lần anh trở về này, tôi thấy anh có chút thay đổi. Anh gầy đi và ít tâm sự với tôi hơn. Thay vào đó, anh thường xuyên dùng điện thoại và nhắn tin liên tục với một ai đó. Vì tin tưởng anh nên tôi chẳng may may nghi ngờ gì.
7 ngày phép kết thúc, anh lại lên đường tiếp tục công việc của mình. Ít lâu sau khi anh đi, tôi phát hiện mình có thai. Tôi lập tức gọi điện thông báo tin vui cho anh. Phải nói rằng, khi biết tin này, anh vui mừng và hạnh phúc lắm.
Anh nói, anh sẽ xin cơ quan nghỉ phép để về đưa tôi đi khám. Tuy nhiên, tôi từ chối, tôi nói ‘anh cứ ở lại, em sẽ đi một mình. Khi nào anh được nghỉ phép thì về đưa vợ đi khám sau cũng được’. Nghe tôi nói có lý, anh gật đầu đồng ý.
3 tháng đầu mang bầu, tôi bị nghén nặng nên mệt mỏi, tiều tụy. Chồng tôi thấy thế nên gọi điện thoại gọi mẹ anh từ quê lên chăm sóc vài ngày cho đến khi ổn định hẳn.
Cứ nghĩ, cuộc sống của vợ chồng tôi sẽ êm đềm, hạnh phúc mà không có sóng gió gì, nhưng tôi đã lầm. Tình cờ một ngày, đang trong giờ làm việc, tôi nhận được cú điện thoại của người anh họ đang đi du lịch ở Đà Nẵng thông báo chuyện vừa nhìn thấy chồng tôi.
Anh ấy nói, thấy chồng tôi đang đi chơi với một cô gái trẻ tuổi. Cả hai rất tình tứ và thắm thiết với nhau. Anh khuyên tôi nên bình tĩnh tìm hiểu, giải quyết.
Ngày hôm sau, tôi quyết định đặt vé vào Đà Nẵng để tìm hiểu sự thật. Khi đến gần nhà trọ của anh, tôi sà vào một quán nước đầu ngõ để giả vờ hỏi han tình hình.
Vừa thấy tôi hỏi thăm chồng mình, người phụ nữ bán nước tỏ vẻ nghi ngờ. Phải mất một lúc thăm dò, chị ta mới tiết lộ cho tôi biết, bình thường, phòng của chồng tôi thường xuyên có một cô gái trẻ qua lại. Cô gái này đến nấu ăn, ngủ lại qua đêm và sáng hôm sau mới về.
Ban đầu mọi người trong khu trọ cũng hay xì xào, bàn tán, tuy nhiên sau đó vì nghĩ anh và cô gái là một cặp nên chẳng ai để ý đến chuyện này nữa.
Tôi nghe chị ta nói mà như sét đánh ngang tai. Sau khi lấy lại bình tĩnh, tôi gọi điện thoại cho anh đến một quán cafe gần đó để nói chuyện.
Tại đây, anh đã thú nhận toàn bộ sự thật chuyện đang qua lại với một cô gái trẻ khác hơn 1 tháng nay. Anh nói đó chỉ là phút bồng bột, còn anh vẫn hết lòng yêu thương tôi và không muốn gia đình đổ vỡ. Anh mong tôi hãy bình tĩnh để không ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng.
Tôi từng tự hào về chồng bao nhiêu thì nay biết được chuyện anh ngoại tình tôi lại hận anh bấy nhiêu. Tôi không ngờ, trong lúc tôi tin tưởng anh nhất thì anh lại dành tình cảm cho người phụ nữ khác.
Bây giờ tôi rất rối bời. Một mặt tôi vẫn còn yêu anh, muốn cho con tôi có một gia đình trọn vẹn, mặt khác tôi lại đau đớn, muốn chấm dứt tất cả vì bị anh phản bội. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Tác giả: Mỹ Anh
Nguồn tin: Báo VietNamNet