Ngọc vốn sinh ra và lớn lên ở TP. HCM nhưng cha mẹ cô gốc là người miền Trung. Mẹ Ngọc một mình nuôi 7 đứa con nên người. Ngọc là con gái út, được cưng chiều nhất nhà. Năm Ngọc 19 tuổi, mẹ sốt ruột khi thấy con gái chưa có mối nào. Mặc dù sở hữu bề ngoài xinh đẹp, lanh lợi, nhưng tính Ngọc nhút nhát nên không dám tiến tới yêu đương với ai. Mẹ Ngọc nhắm làm mai anh hàng xóm cho con gái. Người này có ngoại hình ưa nhìn, công ăn việc làm ổn định, hơn nữa cũng rất biết lấy lòng mẹ Ngọc, thường qua chở bà đi chợ.
Mẹ Ngọc ưng lắm, hỏi ướm chàng trai hàng xóm: "Có muốn cưới con gái cô thì cho người lớn qua giáp mặt". Ngọc không thích nhưng cũng không muốn cãi lời mẹ, vì thấy bà khổ quá rồi. Cô biết mẹ chỉ muốn tìm cho cô một bến đỗ ổn định, cả đời sung sướng.
Ngọc đau khổ kể về cuộc hôn nhân 10 năm |
Hai bên gia đình coi mặt xong liền tính đến chuyện làm đám hỏi và đám cưới. Tiếp xúc vài lần, Ngọc dần dà có cảm tình, nhưng cô không biết cảm giác yêu thực sự là gì. Cưới về vài tháng , cô có em bé.
Năm đầu hôn nhân, mọi chuyện suôn sẻ. Cưới xong, Ngọc được mẹ cho cái sạp ngoài chợ, tự lập buôn bán.
Khoảng thời gian sau khi sinh con, cô bắt đầu cảm thấy khủng hoảng, cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Ngọc không thể chia sẻ với chồng vì cứ hễ mở miệng ra nói, anh lại cáu gắt, không đồng cảm.
Chồng Ngọc là người hiền lành, tuy chỉ có điều hơi khô khan, không lãng mạn. Ngày lễ tết, cô rủ chồng đi chơi, anh gạt phắt: "Đi làm gì, ra ngoài đường bụi bặm, ồn ào, tốn kém". Cách đối xử của chồng khiến Ngọc cảm thấy hụt hẫng.
Đôi khi Ngọc tự hỏi, bản thân đã chấp nhận một cuộc hôn nhân không tình yêu, nhưng dẫu sao cô cũng đã cố gắng vun đắp, hy sinh, hà cớ gì vẫn bị đối xử như vậy? Bên ngoài, mọi người đều ngưỡng mộ cuộc sống của Ngọc. Cô có cơ ngơi, 2 con đủ nếp tẻ, chồng không nhậu nhẹt, ham chơi, vậy là đủ, còn mong muốn gì nữa?
Mẹ vợ đi đánh ghen, bắt quả tang tại trận
Chịu đựng tới năm thứ 10, Ngọc nhận ra, một khi tình yêu không có sự nồng nàn, người đàn ông sẽ có sự thay đổi rất rõ. Mọi chuyện bắt đầu sau một buổi họp lớp. Chồng Ngọc đi về có những biểu hiện khác lạ. Thường ngày anh hay cầm điện thoại nhắn tin trước mặt vợ, nhưng dạo này lại rất hay thập thò. Cứ sau 22h tối, người đàn ông lại xuống phòng khách mở tivi, nằm nhắn tin cười. Ngọc đi vệ sinh ngang qua, thấy tivi mở, chồng dán chặt mắt vào bấm điện thoại.
Có lần anh đi chơi tới 2 - 3 ngày, mỗi lần về đều cầm rất nhiều trái cây, đồ ăn. Ngọc hỏi thì anh bảo được người quen cho. Ngọc bắt đầu nghi ngờ. Cô nói với mẹ, linh tính bà cảm thấy điều không ổn, kêucon lặng lẽ theo dõi.
Vài bữa sau đó, chính hai mẹ con Ngọc tận mắt bắt gặp đôi nhân tình đang ăn nằm trong khu nhà trọ. Mẹ Ngọc đánh ghen tại trận, chốt cửa, nhào vào đánh tiểu tam. Chồng lại ôm Ngọc, mặc dù cô vẫn đứng im như trời chồng.
Ảnh minh họa |
Trước đây mẹ Ngọc từng có "thâm niên" đi đánh ghen. Bà rất khỏe, cứ quơ được đồ gì là chọi. Chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn, Ngọc mở cửa, vứt đôi guốc ra ngoài, kêu người phụ nữ đi về. Còn mẹ Ngọc mới quay qua nhìn gã con rể với ánh mặt thất vọng.
Sau hôm đó, Ngọc dọn đồ về nhà mẹ ở hẳn, kết thúc cuộc hôn nhân 10 năm trong sự chua chát. Nhưng người đau lòng và dằn vặt nhất lại là mẹ cô, bởi năm xưa bà đã đứng ra mai mối cho con gái.
Ngọc chưa từng trách mẹ, bởi cô hiểu, ngay từ đầu người có lỗi là chính bản thân cô. Trong hành trình 10 năm hôn nhân, không chỉ riêng gì Ngọc, có thể người đàn ấy cũng rất cô đơn trong chính ngôi nhà này. Cô nhận ra, hôn nhân là chuyện quan trọng cả đời người và không ai có thể chọn "một nửa" thay cô được. Chỉ có cô mới biết ai phù hợp và có thể chung sống hạnh phúc với mình. Và cũng chỉ khi có tình yêu, sự cảm thông và tìm hiểu kỹ lưỡng giữa hai người, hôn nhân mới có thể nồng ấm, bền lâu.
Tác giả: Yến Nhi
Nguồn tin: doisongphapluat.nguoiduatin.vn