Cuộc sống

"Chỉ vì một cái tát, mẹ vợ xúi vợ tôi ly hôn"

Vợ chồng tôi cưới nhau gần một năm, sống chung với bố mẹ. Chỉ ít tháng nữa chúng tôi sẽ có đứa con đầu lòng. Cuộc sống nói chung cũng khá êm đềm, không gặp khó khăn hay xích mích gì đáng kể. Cho đến một ngày vợ tôi nói năng hỗn hào khiến tôi phải cho cô ấy một bạt tai.

Tính khí tôi dù đôi lúc hơi nóng nảy nhưng tôi rất yêu chiều vợ. Có lẽ vì thấy được yêu chiều nên vợ tôi đôi khi làm quá.

Mới đây thôi, tôi đi gặp gỡ mấy thằng bạn cũ, uống rượu tới tận khuya mới về. Chẳng hiểu cô ấy khó ăn khó ở gì trong người mà vừa thấy tôi ló mặt vào nhà đã lớn tiếng.

Đêm đã khuya, sợ vợ chồng ồn ào làm bố mẹ thức giấc, tôi bảo vợ là tôi mệt rồi, có chuyện gì thì để mai nói. Thế nhưng cô ấy không những không im còn la lối lớn tiếng hơn, nói rằng vợ ốm nghén, cơm nuốt không trôi mà chồng còn la cà nhậu nhẹt, coi trọng người dưng hơn vợ, vô tâm, vô trách nhiệm. Tôi bảo vợ:

- Em bé bé cái mồm thôi, ngay cả bố mẹ anh cũng chưa bao giờ lớn tiếng với anh như vậy.

- Bố mẹ anh không dạy được anh thì để tôi dạy.

Cô ấy nói thế nên tôi mới phải tát cho một cái. Cô ấy không nói gì thêm, trèo lên giường nằm khóc. Lúc đó tôi cũng mệt quá nên ngủ thiếp đi.

Sáng mai dậy không thấy vợ đâu, hỏi thì mẹ tôi nói vợ tôi có mang theo ít đồ xin phép về bên ngoại ít hôm vì bên nhà có chút việc. Tôi biết là vợ tôi giận tôi nên cố tình bỏ về nhà mẹ đẻ. Tôi cũng biết mình đánh vợ là sai, vậy nên ngay sau đó tôi đã gọi điện nhắn tin xin lỗi vợ. Tuy nhiên cô ấy không trả lời.

Không còn cách nào khác tôi đành đến nhà vợ với suy nghĩ có gì thì vợ chồng cũng cần đối thoại với nhau. Thế nhưng cả nhà vợ đón tiếp tôi với thái độ cực kì lạnh nhạt. Thậm chí mẹ vợ còn bảo tôi “Nếu hai đứa không sống chung được thì li hôn chứ anh đánh nó được một lần sẽ có lần hai. Nó đang bầu bì thế kia, chúng tôi không yên tâm để con gái mình sống chung với một kẻ vũ phu như anh được”.

Tôi cũng có giải thích với mẹ vợ là hôm đó tôi uống rượu, vợ tôi lại nói năng hỗn láo nên tôi mới không kìm chế được. Nhưng mẹ vợ nhất quyết nói rằng bà ủng hộ con gái ly hôn.

Tôi thực sự không hiểu sao gia đình nhà vợ lại có thái độ và cách hành xử như vậy. Đành rằng là tôi đánh vợ là sai, nhưng có cặp vợ chồng nào không từng xung đột mâu thuẫn. Tôi đã biết sai rồi, đã sang tận nhà xin lỗi rồi. Là bậc làm cha làm mẹ đáng ra họ phải khuyên bảo con gái mình hàn gắn chứ sao lại cố tình chia cắt chúng tôi như vậy, trong khi chúng tôi lại sắp có con.

Vì tức giận, nên những ngày sau đó tôi mặc kệ. Tôi tin rằng rồi vợ tôi sẽ có thời gian suy nghĩ lại, bởi vì tôi yêu cô ấy, và cô ấy cũng yêu tôi. Vả lại tôi cũng nghĩ chắc mẹ vợ giận tôi nên mới cố tình nói quá lên như vậy. Thế nhưng nửa tháng trôi qua, tôi không hề thấy vợ có ý định trở về nhà. Bố mẹ tôi thì ngày nào cũng hỏi vợ tôi ở bên đó lâu thế không về, nhà vợ có việc gì, có ai ốm đau gì không để ông bà sang thăm hay gọi điện hỏi han. Tôi thú thật là vợ chồng tôi giận nhau nên vợ tôi về nhà đẻ. Bố tôi nói: “Kệ nó, nó có chân đi, khắc có chân về”.

Tôi linh cảm rằng chuyện nhỏ mà dây dưa sẽ thành chuyện lớn, càng để lâu sẽ càng nảy sinh nhiều vấn đề. Vậy nên tôi lại tìm gặp vợ tôi, lại xin lỗi và bảo cô ấy về nhà. Thế nhưng cô ấy bảo: “Mẹ nói anh phải đưa bố mẹ anh sang nhà em, cam kết là sẽ không bao giờ có chuyện anh đánh em nữa thì bà mới cho em về. Còn không thì ly dị”.

Tôi không hiểu sao lại có bà mẹ vô lý như vậy, muốn con sum vầy không muốn lại toàn nghĩ đến chuyện chia ly. Bà ấy cũng làm mẹ, sao lại còn muốn làm khó bố mẹ tôi như thế. Còn vợ tôi, thực sự cô ấy đang muốn gì, nghĩ gì tôi cũng không biết nữa.

Chuyện thực sự có gì to tát đâu, chỉ là trong lúc tức giận tôi lỡ tay tát vợ một cái, có cần nghiêm trọng hóa vấn đề lên thế không? Chuyện thực ra chỉ cần giải quyết giữa hai vợ chồng nay lại xé to ra thành chuyện của hai gia đình như vậy. Có ai chỉ vì một cái tát mà mất vợ không?

Tác giả: Q. Hùng

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok