Hôn nhân của Mai và Quân yên ả đến mức nhàm chán. Quân không phải kiểu đàn ông Mai mến mộ. Năm ấy, cô nhận lời lấy anh bởi bố mẹ và bạn bè đều bảo Quân là một chàng trai hiền lành. Mai không phủ nhận điều đó nhưng khi ở bên cạnh Quân, cô cảm thấy trái tim lạnh lẽo, không hề có cảm xúc yêu thương.
Hôn nhân buồn tẻ khiến Mai tự cho mình cái quyền tác oai tác quái, làm mình làm mẩy trước mặt chồng. Cô luôn tìm cách gây sự rồi đổ hết tội lỗi lên đầu Quân.
Có một hôm, Linh - bạn thân của Quân đến nhà chơi thì bắt gặp cảnh Mai bù lu bù loa chỉ vì Quân lỡ tay làm rơi thỏi son đắt tiền của cô xuống sàn.
"Anh nhìn xem, thỏi son này bị gãy rồi, mua đền em thỏi khác ngay!", Mai hậm hực. Quân bối rối nhìn vợ: "Anh biết rồi, tối nay anh sẽ mua thỏi son mới đền cho em!".
Mai lắc đầu nguầy nguậy: "Anh đi mua ngay bây giờ!". Quân nhìn sang thì Linh cười nhẹ rồi bảo: "Anh đi mua đi, em ngồi đợi cũng được!"
Đến lúc Quân đi rồi, Mai vẫn còn lầm bầm trong miệng, mắng chồng vô dụng ngay trước mặt bạn thân của chồng. Linh nhẹ nhàng khuyên: "Chỉ là thỏi son thôi mà, anh Quân là người hiền lành, chị không nên ăn hiếp anh ấy như vậy!". Mai trừng mắt phản pháo: "Đây là chuyện của vợ chồng chị, em chỉ là bạn của anh ấy, tốt nhất em đừng xen vào!".
Linh sa sầm nét mặt. Quân là bạn thân nhưng cũng là người mà cô đem lòng yêu thương. Quân không thích Linh đã đành nhưng tại sao người hiền lành như anh lại cưới một cô vợ quá quắt như Mai?
Linh thở dài nói tiếp: "Ngày mai em tổ chức tiệc sinh nhật, chị và anh Quân đến chơi nhé? Em quen biết một người trong giới bất động sản, nếu anh chị muốn bán căn nhà này thì em có thể giúp!". Mai nghe xong liền gật đầu, cô đã chán sống trong căn nhà ẩm thấp và tồi tàn hiện tại. Cô đã bảo Quân đi vay mượn thêm, nếu bán được căn nhà này thì hai vợ chồng sẽ mua một căn nhà khác khang trang và bề thế hơn.
Hôm sau, Mai và Quân đến dự tiệc sinh nhật của Linh. Mai vô cùng choáng ngợp bởi bạn bè Linh trông rất sang trọng. Linh dẫn vợ chồng Mai đến giới thiệu với một người đàn ông đứng tuổi. Đó là Chiến - doanh nhân trong giới bất động sản.
Sau khi đã hứa hẹn sẽ giúp vợ chồng Mai bán nhà rồi tìm một căn hộ mới phù hợp với yêu cầu của cô, thừa cơ hội Quân không chú ý, Chiến thầm thì vào tai Mai: "Đây là danh thiếp của anh, nếu có chuyện cần giúp cứ gọi nhé, anh luôn sẵn sàng nghe máy của em!". Mai đỏ mặt. Cô không giấu được niềm hạnh phúc khi được một người đàn ông giàu có, thành đạt để mắt đến.
Ngay tối hôm ấy, đợi Quân say giấc, Mai bấm số trên danh thiếp rồi thỏ thẻ nói: "Tối mai anh rảnh không? Em muốn nhờ anh tư vấn mua nhà!". Sau khi đã có một cái hẹn với Chiến, Mai sung sướng lên giường đi ngủ. Cô nhìn sang chồng rồi lèm bèm trong miệng: "Tại sao khi xưa mình lại đui mù chịu cưới anh ta nhỉ? Nếu gặp Chiến sớm hơn thì bây giờ mình đã sống trong nhung lụa rồi!".
Mai vừa chợp mắt thì Quân nhẹ trở người quay lưng về phía vợ. Cuộc gọi với Chiến và những lời thốt ra từ miệng Mai, anh nghe không sót chữ nào.
Tối hôm sau, Mai diện một bộ váy gợi cảm đi gặp Chiến. Cô đung đưa liếc mắt đưa tình với Chiến suốt buổi chuyện trò. Rồi Chiến rút ra một hộp quà nhỏ xinh, bên trong là sợi dây chuyền nạm kim cương lấp lánh tặng Mai. Mai sung sướng nhận quà, còn lả lơi bảo: "Em muốn đáp lễ món quà của anh, anh muốn gì?". Chiến đặt tay lên đùi Mai, xoa nắn rồi bảo: "Mình vào khách sạn vui vẻ chút nhé! Lần đầu gặp nhau, anh đã thấy vợ chồng em không được hòa hợp, mặn nồng!". Mai e thẹn gật đầu. Chiến là một gã lắm tiền nhiều của. Nếu Chiến đã không chê cô là người đàn bà đã có chồng thì tội gì cô phải giữ mình.
Trong khi hai người vui vẻ với nhau trong khách sạn thì ở nhà, Quân sốt hết cả ruột vì trời đã khuya mà vợ vẫn chưa về. Anh gọi vào máy vợ nhiều lần nhưng đầu dây bên kia vẫn không bắt máy. Quân đang đứng ngồi không yên thì Linh bất ngờ xuất hiện. Cô nói gọn: "Vợ của anh vào khách sạn với Chiến rồi. Anh tính sao?". Quân kinh ngạc nhìn cô bạn thân của mình rồi hỏi: "Có phải mọi chuyện là em sắp đặt đúng không?".
Linh dịu dàng nhìn Chiến nói: "Em muốn thử vợ của anh một chút, không ngờ chị ấy lại dễ dàng cắn câu đến vậy. Mai rõ ràng không yêu anh, anh còn luyến tiếc gì mà không buông tay đi?". Quân lặng thinh không nói lời nào. Nhớ lại những lời Mai nói đêm qua cộng thêm cảm giác bị vợ phản bội đau đớn ngày hôm nay như những mũi dao đâm thấu vào tim Quân.
Về đến nhà, Mai thấy Linh ngồi trong phòng khách thì hét lên: "Hai người làm gì vào đêm hôm khuya khoắt thế này? Tôi nghi ngờ mối quan hệ của hai người từ lâu rồi. Hôm nay thì chứng cớ rành rành, tôi muốn ly hôn!".
Mai cứ ngỡ chồng sẽ năn nỉ níu kéo nhưng không ngờ Quân liền gật đầu đồng ý. Trong khi cô còn đang ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Linh bình thản nói: "Vì một món quà dỏm của một gã tưởng là đại gia mà chị lại nỡ phản bội chồng mình!".
Mai thở không ra hơi, cô lắp bắp: "Em... nói cái gì? Là... đồ dỏm sao?". Quân vô cùng thất vọng về vợ, anh ký vào đơn ly hôn rồi chìa ra trước mặt Mai: "Em ký đi, bao lâu nay anh đã nhẫn nhịn đủ rồi. Anh là người đàn ông vô dụng, hôm nay anh sẽ giải thoát cho em!".
Mai chết lặng trước câu nói của Quân. Hóa ra anh đã nghe hết những lời cô nói tối hôm ấy. Giọt nước mắt ân hận khẽ lăn dài trên má. Cuộc hôn nhân này là do Mai đã tự đạp đổ. Cô còn có thể trách ai bây giờ?
Hôn nhân buồn tẻ khiến Mai tự cho mình cái quyền tác oai tác quái, làm mình làm mẩy trước mặt chồng. Cô luôn tìm cách gây sự rồi đổ hết tội lỗi lên đầu Quân.
Có một hôm, Linh - bạn thân của Quân đến nhà chơi thì bắt gặp cảnh Mai bù lu bù loa chỉ vì Quân lỡ tay làm rơi thỏi son đắt tiền của cô xuống sàn.
"Anh nhìn xem, thỏi son này bị gãy rồi, mua đền em thỏi khác ngay!", Mai hậm hực. Quân bối rối nhìn vợ: "Anh biết rồi, tối nay anh sẽ mua thỏi son mới đền cho em!".
Mai lắc đầu nguầy nguậy: "Anh đi mua ngay bây giờ!". Quân nhìn sang thì Linh cười nhẹ rồi bảo: "Anh đi mua đi, em ngồi đợi cũng được!"
Đến lúc Quân đi rồi, Mai vẫn còn lầm bầm trong miệng, mắng chồng vô dụng ngay trước mặt bạn thân của chồng. Linh nhẹ nhàng khuyên: "Chỉ là thỏi son thôi mà, anh Quân là người hiền lành, chị không nên ăn hiếp anh ấy như vậy!". Mai trừng mắt phản pháo: "Đây là chuyện của vợ chồng chị, em chỉ là bạn của anh ấy, tốt nhất em đừng xen vào!".
Linh sa sầm nét mặt. Quân là bạn thân nhưng cũng là người mà cô đem lòng yêu thương. Quân không thích Linh đã đành nhưng tại sao người hiền lành như anh lại cưới một cô vợ quá quắt như Mai?
Linh thở dài nói tiếp: "Ngày mai em tổ chức tiệc sinh nhật, chị và anh Quân đến chơi nhé? Em quen biết một người trong giới bất động sản, nếu anh chị muốn bán căn nhà này thì em có thể giúp!". Mai nghe xong liền gật đầu, cô đã chán sống trong căn nhà ẩm thấp và tồi tàn hiện tại. Cô đã bảo Quân đi vay mượn thêm, nếu bán được căn nhà này thì hai vợ chồng sẽ mua một căn nhà khác khang trang và bề thế hơn.
Hôm sau, Mai và Quân đến dự tiệc sinh nhật của Linh. Mai vô cùng choáng ngợp bởi bạn bè Linh trông rất sang trọng. Linh dẫn vợ chồng Mai đến giới thiệu với một người đàn ông đứng tuổi. Đó là Chiến - doanh nhân trong giới bất động sản.
Sau khi đã hứa hẹn sẽ giúp vợ chồng Mai bán nhà rồi tìm một căn hộ mới phù hợp với yêu cầu của cô, thừa cơ hội Quân không chú ý, Chiến thầm thì vào tai Mai: "Đây là danh thiếp của anh, nếu có chuyện cần giúp cứ gọi nhé, anh luôn sẵn sàng nghe máy của em!". Mai đỏ mặt. Cô không giấu được niềm hạnh phúc khi được một người đàn ông giàu có, thành đạt để mắt đến.
Ngay tối hôm ấy, đợi Quân say giấc, Mai bấm số trên danh thiếp rồi thỏ thẻ nói: "Tối mai anh rảnh không? Em muốn nhờ anh tư vấn mua nhà!". Sau khi đã có một cái hẹn với Chiến, Mai sung sướng lên giường đi ngủ. Cô nhìn sang chồng rồi lèm bèm trong miệng: "Tại sao khi xưa mình lại đui mù chịu cưới anh ta nhỉ? Nếu gặp Chiến sớm hơn thì bây giờ mình đã sống trong nhung lụa rồi!".
Mai vừa chợp mắt thì Quân nhẹ trở người quay lưng về phía vợ. Cuộc gọi với Chiến và những lời thốt ra từ miệng Mai, anh nghe không sót chữ nào.
Tối hôm sau, Mai diện một bộ váy gợi cảm đi gặp Chiến. Cô đung đưa liếc mắt đưa tình với Chiến suốt buổi chuyện trò. Rồi Chiến rút ra một hộp quà nhỏ xinh, bên trong là sợi dây chuyền nạm kim cương lấp lánh tặng Mai. Mai sung sướng nhận quà, còn lả lơi bảo: "Em muốn đáp lễ món quà của anh, anh muốn gì?". Chiến đặt tay lên đùi Mai, xoa nắn rồi bảo: "Mình vào khách sạn vui vẻ chút nhé! Lần đầu gặp nhau, anh đã thấy vợ chồng em không được hòa hợp, mặn nồng!". Mai e thẹn gật đầu. Chiến là một gã lắm tiền nhiều của. Nếu Chiến đã không chê cô là người đàn bà đã có chồng thì tội gì cô phải giữ mình.
Trong khi hai người vui vẻ với nhau trong khách sạn thì ở nhà, Quân sốt hết cả ruột vì trời đã khuya mà vợ vẫn chưa về. Anh gọi vào máy vợ nhiều lần nhưng đầu dây bên kia vẫn không bắt máy. Quân đang đứng ngồi không yên thì Linh bất ngờ xuất hiện. Cô nói gọn: "Vợ của anh vào khách sạn với Chiến rồi. Anh tính sao?". Quân kinh ngạc nhìn cô bạn thân của mình rồi hỏi: "Có phải mọi chuyện là em sắp đặt đúng không?".
Linh dịu dàng nhìn Chiến nói: "Em muốn thử vợ của anh một chút, không ngờ chị ấy lại dễ dàng cắn câu đến vậy. Mai rõ ràng không yêu anh, anh còn luyến tiếc gì mà không buông tay đi?". Quân lặng thinh không nói lời nào. Nhớ lại những lời Mai nói đêm qua cộng thêm cảm giác bị vợ phản bội đau đớn ngày hôm nay như những mũi dao đâm thấu vào tim Quân.
Về đến nhà, Mai thấy Linh ngồi trong phòng khách thì hét lên: "Hai người làm gì vào đêm hôm khuya khoắt thế này? Tôi nghi ngờ mối quan hệ của hai người từ lâu rồi. Hôm nay thì chứng cớ rành rành, tôi muốn ly hôn!".
Mai cứ ngỡ chồng sẽ năn nỉ níu kéo nhưng không ngờ Quân liền gật đầu đồng ý. Trong khi cô còn đang ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Linh bình thản nói: "Vì một món quà dỏm của một gã tưởng là đại gia mà chị lại nỡ phản bội chồng mình!".
Mai thở không ra hơi, cô lắp bắp: "Em... nói cái gì? Là... đồ dỏm sao?". Quân vô cùng thất vọng về vợ, anh ký vào đơn ly hôn rồi chìa ra trước mặt Mai: "Em ký đi, bao lâu nay anh đã nhẫn nhịn đủ rồi. Anh là người đàn ông vô dụng, hôm nay anh sẽ giải thoát cho em!".
Mai chết lặng trước câu nói của Quân. Hóa ra anh đã nghe hết những lời cô nói tối hôm ấy. Giọt nước mắt ân hận khẽ lăn dài trên má. Cuộc hôn nhân này là do Mai đã tự đạp đổ. Cô còn có thể trách ai bây giờ?
Tác giả bài viết: Uyển Nhi
Nguồn tin: