Cuộc sống

Tôi choáng vì chồng cả năm không giúp gì cho vợ lại le te chạy đi mua băng vệ sinh hộ em dâu

Sống với nhau bao năm trời, chồng tôi chưa từng mua cho vợ cái quần con chứ đừng nói đến băng vệ sinh.

Tôi không còn tâm trí gì để bình tĩnh nữa. Chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi. Trong mắt chồng và nhà chồng, có lẽ tôi là người bụng dạ hẹp hòi. Nhưng làm phụ nữ, có ai mà không biết ghen.

Từ khi làm dâu trong nhà này, tôi đã phải gánh không ít áp lực. Mang tiếng có em dâu hoàn hảo, cái gì cũng hơn người nên tôi luôn bị so sánh. Em dâu tôi làm việc trong một công ty bảo hiểm. Vậy nên thím ấy làm gì cũng được mọi người khen lấy khen để. Tôi thì chỉ làm nhân viên nhà nước, lương tháng lẹt đẹt. Vì thế, chồng tôi suốt ngày mang em dâu ra so sánh với vợ.

Mẹ chồng ốm, tôi dốc sạch tiền tiết kiệm trong nhà được 20 triệu cũng đưa cho bà chữa bệnh. Tối đó, vợ chồng em chồng tôi đến thăm mẹ. Thấy chú thím ấy đưa 100 triệu, mắt mẹ chồng tôi sáng rực lên rồi khen dâu út biết điều.

Vậy mà em dâu tôi về, thím ấy thể hiện mình là người nấu ăn giỏi. (Ảnh minh họa)

Trước đây tôi không thích em dâu nhưng cũng không đến mức ghét bỏ thế này. Tất cả mọi chuyện bắt đầu từ khi vợ chồng cô chú ấy làm nhà và phải đến sống nhờ ở nhà chúng tôi.

Bình thường tôi rất bận. Sáng ra, tôi tranh thủ ra quán mua vài suất ăn sáng cho cả nhà lót dạ rồi đi làm. Vậy mà em dâu tôi về, thím ấy thể hiện mình là người nấu ăn giỏi. Sáng nào cô ấy cũng dậy nấu ăn, hôm thì phở, hôm lại cháo lươn.

Mẹ chồng tôi thấy vậy nên được thể càng khen con dâu. Bà còn nói nhờ có dâu út mà bà không phải sống cảnh cơm hàng cháo chợ. Bực nhất là chồng tôi, trước mặt em dâu còn dạy đời tôi, bắt tôi phải học hỏi người kém tuổi hơn cả mình.

Những chuyện đó tôi đã để trong lòng. Nhưng vì em dâu chưa đụng đến mình nên tôi cũng im lặng cho qua. Cho đến hôm nay, khi tôi đang đi về thì gặp chồng đang lững thững về nhà. Trên tay anh là một làn đồ ăn.

Thật sự tôi vừa giận chồng vừa thấy tủi thân cho mình. (Ảnh minh họa)

Bình thường chồng tôi ghét nhất là đi chợ. Vậy mà hôm nay anh lại xung phong đi khiến tôi rất ngạc nhiên. Tôi hỏi chồng thì anh nói bố mẹ đi vắng, em dâu ở nhà bị đau bụng nên nhờ anh đi chợ giúp. Tôi cũng định về nhà sẽ nấu ăn nên lấy đồ trong chiếc làn ấy ra. Không ngờ trong chiếc làn ấy lại rớt ra túi băng vệ sinh. Mang bịch băng vệ sinh hỏi thì chồng tôi vô tư: "À, anh mua hộ em dâu. Thím ấy bảo đau bụng quá không đi được nên anh mua giúp thôi".

Tôi nghe chối tai quá. Sống với nhau bao năm trời, chồng tôi chưa từng mua cho vợ cái quần con chứ đừng nói đến băng vệ sinh. Thế mà hôm nay, anh lại sẵn sàng mua giúp em dâu thứ đó. Tôi lớn tiếng với chồng rồi tủi thân quá nên bật khóc. Em dâu tôi thấy vậy nên lên phòng vợ chồng tôi thanh minh. Thím ấy càng nói, tôi càng tức. Nếu thím ấy không đi mua được thì có thể nhờ chồng thím ấy, đâu nhất thiết phải nhờ chồng tôi.

Tối nay tôi giận chồng nên không ăn cơm. Mẹ chồng tôi về nhà, có lẽ nghe em dâu tôi kể nên đã lên phòng tôi để bênh con dâu út: "Mẹ thấy như thế có vấn đề gì đâu. Con càng thế này chồng con càng nhanh chán vợ".

Ngay cả mẹ chồng tôi cũng nói vậy đấy. Thật sự tôi vừa giận chồng vừa thấy tủi thân cho mình. Chồng tôi làm như vậy, thử hỏi tôi không tức sao được?

Tác giả: Nhật Anh

Nguồn tin: helino.ttvn.vn

  Từ khóa: em dâu , chồng

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok