Giáo dục

Tả về thần tượng, cô bé lớp 2 nói về nhân vật bất ngờ khiến nhiều người rơi nước mắt

Khi được giáo viên yêu cầu miêu tả về thần tượng của mình, cô bé lớp 7 bất ngờ nói về bác bảo vệ. Với những dòng cảm xúc chân thành, bài văn của cô bé khiến nhiều người đọc phải rơi nước mắt.

Có lẽ, ai cũng có một thần tượng cho riêng mình. Có thể là những ca sĩ, nhóm nhạc hay diễn viên nổi tiếng hay gần gũi hơn là thầy cô, bố mẹ.

Tuy nhiên, mới đây, một nữ sinh lớp 7 tại trường Tiểu học & THCS Everest (Cầu Giấy, Hà Nội) thần tượng của em không cao sang, xa vời như vậy. Người nữ sinh này thần tượng lại chính là bác bảo vệ của trường.

Bài văn miêu tả bác bảo vệ của cô bé lớp 7 được chấm điểm 9. Ảnh: Infonet

Cụ thể, bài văn của nữ sinh được đăng lên bởi một tài khoản mạng xã hội qua facebook có tên Thuan Pink. Theo nội dung được đăng tải, bài văn được cô cho 9 điểm kèm với lời phê "hiểu đề, cấu trúc rõ ràng, ngôn từ phong phú, giàu cảm xúc, khả năng quan sát, đánh giá tốt. Cần phát huy!".

Sau khi được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội, nhiều người đã không kìm được nước mắt và dành những lời khen cho bài văn đầy cảm xúc của nữ sinh.

Chia sẻ với Infonet về bài viết của con gái, chị Đào Thị Hồng cho hay, "Tôi cũng không muốn chia sẻ gì nhiều. Con tự học nên những câu từ cảm xúc quan sát của con do con tự viết ra. Hy vọng con sẽ phát huy hơn nữa khả năng của mình".

Cụ thể, nguyên văn bào văn của cô bé lớp 7 như sau:

"Có thể với mọi người, thần tượng của họ sẽ là những nghệ sĩ, ca sĩ nổi tiếng nhưng đối với em thần tượng của em chính là bác Hồng bảo vệ gần nhà.

Bác tuy mới gần năm mươi tuổi nhưng tóc tai đã bạc trắng, khuôn mặt bác in hằn những nếp nhăn và vết chân chim đặc kín ở đuôi mắt nhưng những thứ đó chẳng thể làm lu mờ đi vẻ phúc hậu vốn có trên gương mặt bác. Thân hình bác cao to vạm vỡ nhưng tay lại bị tật do di chứng của một tai nạn năm xưa.

Cơ thể bác luôn bốc lên một mùi mồ hôi khiến người khác cảm thấy khó chịu nhưng đâu ai biết rằng tấm lưng bác vất vả vì đàn con ngây dại đang ở nhà ngày ngày trông ngóng.

Từ khi còn trẻ tuổi bác đã cưu mang nhiều đứa trẻ cơ nhỡ bị bỏ rơi ngoài đường, ngoài viện hay thậm chí là những bãi rác.

Có những đứa bé bị dị tật, có những đứa bị nhiễm trùng lở loét trông rất thương nhưng bác Hồng không ngại sáng nắng chiều mưa đưa tụi nó vào bệnh viện khám, băng bó sát trùng vết thương cho các em.

Bác vừa là người cha vừa là người mẹ của các em. Từ sáng sớm bác đã đi chợ để mua đồ ăn cho hơn chục đứa trẻ ở nhà, lo cho tụi nhỏ bữa ăn xong bác còn phải bươn chải nhiều công việc để kiếm tiền mua quần áo sách vở cho các con.

Ngoài công việc bảo vệ bác còn đi rửa bát thuê, làm xe ôm... Tuy bản thân nghèo khó là thế nhưng bất kỳ ai cần sự giúp đỡ bác đều không ngần ngại làm hết khả năng của mình, không bao giờ bỏ qua những mảnh đời khó khăn hơn.

Nhiều khi em thấy bác ngồi thở trên vỉa hè nhưng khi có người hỏi bác lại cười rạng rỡ bắt tay vào công việc. Đối với bác những đứa con bác cưu mang là những báu vật vô giá nhất trên đời, các em chính là động lực để bác vượt qua muôn vàn khó khăn, gian nan thử thách!

Em nhớ có 1 lần em đến thăm bác Hồng, căn nhà không quá to nhưng rất ấm cúng và ngập tràn tiếng cười. Lúc em đến bọn trẻ rất nồng nhiệt và lễ phép, tuy một số em bị khiếm khuyết trên cơ thể nhưng tâm hồn đã được bác nuôi dưỡng đủ đầy từ chính tình yêu thương sâu trong trái tim.

Bác và các em hát bài "Bố là tất cả" cho em nghe, những giai điệu hồn nhiên là thế nhưng không hiểu sao nước mắt em trực trào ra. Các em nhỏ thật may mắn khi gặp được bác, biết đâu bác lại chính là Đức Phật đang đi nghỉ phép.

Hâm mộ một người nào đó đơn giản lắm, chẳng cần người ta quá tài giỏi, chẳng cần người ta có ngoại hình đẹp, chẳng cần người đó đã cho mình cái gì, chỉ cần người đó có tâm hồn đẹp, biết yêu thương suy nghĩ đến người khác đã khiến chúng ta ngưỡng mộ lắm rồi.

Cho đi bao nhiêu nhận lại bấy nhiêu. Bác Hồng đã cho đi sức khỏe và thời gian của mình, những gì bác nhận lại cũng thật ấm áp, những bóng hình bé nhỏ chiều chiều lại tíu tít quây quần bên bác thật đáng yêu làm sao. Em mong rằng về sau em sẽ trở thành một người như bác chịu thương chịu khó và có tấm lòng bao dung nhân hậu.

Bác Hồng thần tượng của cháu, bác hãy luôn khỏe mạnh và sống thật hạnh phúc bên mái ấm bé nhỏ của bác nhé! Cháu mong rằng các con của bác khi lớn lên chúng sẽ luôn nhớ rằng ở mái nhà nhỏ kia luôn có bác đứng đợi, là chỗ dựa tinh thần vững chãi nhất và không có ai phải cô đơn một mình giữa cái xã hội đầy sự đấu đá này!".

Tác giả: Thủy Tiên (T/h)

Nguồn tin: Báo Đời sống và Pháp luật

  Từ khóa: rơi nước mắt , Cô bé , bài văn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok