Có lẽ với người phụ nữ không gì đau khổ bằng việc bị người đàn ông đầu ấp tay gối với mình phản bội. Khi trải qua hoàn cảnh ấy rồi, tôi mới thấm thía cảm giác ấy đau đớn kinh khủng đến nhường nào.
Tôi đã kết hôn được 7 năm với người chồng mà tôi đã dành cả tuổi thanh xuân của mình để yêu anh. Tính đến nay cũng đã gần 12 năm yêu và gắn bó với nhau, vậy nên tôi chưa từng nghĩ đến việc có ngày anh sẽ phản bội tôi. Khi biết được sự thật, tôi đau đớn như muốn chết đi được, nhưng tôi vẫn cố im lặng để xem màn kịch của anh sẽ đi đến đâu.
Ảnh minh họa. (Nguồn: KT) |
Sau khi cưới nhau, chúng tôi sống chung với mẹ chồng vì bố anh mất sớm, nhà lại chỉ có mình anh là con trai. Dù vậy, nhưng tôi chưa từng một ngày chịu phận "làm dâu", mẹ anh xem tôi như con gái, còn tôi cũng coi bà như mẹ đẻ.
3 năm nay, mẹ tôi phải nằm liệt giường sau một cơn tai biến nặng. Mọi sinh hoạt của bà từ ăn uống đến đi vệ sinh đều do tôi đảm đương. Dù vất vả, nhưng tôi cũng không một lời ca thán, bởi tôi thương mẹ thật lòng. Hơn nữa, công việc kinh doanh tại nhà của tôi cũng rất thoải mái về thời gian, nên tôi có điều kiện để chăm sóc gia đình.
Chồng tôi vẫn luôn tỏ ra biết ơn vợ vì điều đó. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm tưởng, hoặc do anh diễn quá giỏi. Ngày tôi đọc được tin nhắn của anh với nhân tình, tôi đã khóc đến lịm đi. Tôi định sẽ không làm lớn chuyện mà lẳng lặng đến gặp nhân tình của anh để giải quyết mọi chuyện, bảo vệ đến cùng hạnh phúc gia đình, thế nhưng tôi chưa kịp làm chuyện ấy, thì lại được chứng kiến màn kịch của anh.
Trở về nhà sau chuyến công tác dài ngày, anh ta bảo muốn thuê người giúp việc để tôi bớt vất vả hơn. Tôi thấy cũng hợp lý, nên đồng ý, nhưng không ngờ, anh ta lại tìm được người chỉ sau 3 ngày.
Lúc nhìn thấy người giúp việc mà chồng đưa về nhà, tôi thực sự tan nát cõi lòng khi nhận ra con "hồ ly" đó.Thật không ngờ, anh ta lại dám đưa bồ nhí về nhà.
Khi chồng giới thiệu cô ôsin xinh đẹp, tôi chỉ cười nhếch mép, rồi đưa cô ta lên phòng mẹ tôi, hướng dẫn mọi việc. Từ hôm sau, cô ta phải làm tất cả mọi việc nhà từ vệ sinh, cho mẹ tôi ăn uống, tất cả quần áo của bà đều phải giặt tay, vì mẹ chồng tôi không thích giặt máy. Nhưng chưa được 3 ngày, mẹ chồng tôi đã chửi bới, đòi đuổi cô ta đi bằng được. Thậm chí, vớ được đồ đạc nào, mẹ tôi đều quăng ném khi nhìn thấy cô ta.
Cô ôsin nhanh chóng đầu hàng, xin nghỉ việc, lúc đó tôi mới cười khểnh bảo "tôi định để cho cô quen dần với việc chăm sóc mẹ chồng mà đã sợ rồi à". Chồng tôi ngồi cạnh mặt tái nhợt không còn giọt máu, có lẽ anh ta nghĩ tôi vẫn ngu ngốc, không hề hay biết ngay cả khi ả nhân tình của anh ta đang ngồi trước mặt.
Chồng tôi ban đầu còn chối bằng được, nhưng sau đó cũng phải thừa nhận, khóc lóc, xin tôi tha thứ, còn ả kia thì xách quần áo chạy thẳng.
Sau hôm ấy, tôi cũng đưa con về nhà mẹ đẻ, rồi gọi em gái anh đến chăm sóc mẹ. Chồng tôi nhiều lần đến nhà tôi xin lỗi, nhưng tôi vẫn nhất quyết không gặp. Tôi thực sự thất vọng về anh quá nhiều, tôi muốn li hôn, nhưng nghĩ đến con lại không đành; tình cảm của mọi người trong gia đình chồng tôi lại rất tốt, ngoại trừ anh. Tôi nên làm gì đây?
Tác giả: PV
Nguồn tin: Báo VOV