Tôi và anh yêu nhau được 3 tháng, khi tình cảm mới chớm nở bỗng dưng tôi phát hiện anh vẫn còn lén lút qua lại với chị ấy - người yêu cũ của anh. Thậm chí nhiều hôm, khi đang vui vẻ bên tôi, chị gọi anh lại vội vã quay về bỏ mặc tôi chới với.
Từ ngày biết anh yêu tôi, chị luôn tìm mọi cách để níu kéo, dù khi đó chị đang rất hạnh phúc bên người yêu mới. Tôi tự hỏi, phải chăng đàn bà quá tham lam khi muốn có nhiều người quan tâm mình.
Có lần khi chúng tôi đang xem đá bóng tận Mỹ Đình, thế mà chị vẫn gọi nhất quyết bắt anh phóng xe từ Mỹ Đình sang Đại Kim chỉ để gặp chị, đưa chị về nhà vì giận nhau với người yêu.
Trong đêm tân hôn anh bỏ mặc tôi để đến với người tình cũ. |
Tôi đã ngăn không cho anh đi, nhưng anh nói 'Em cứ ở đây đợi anh, nếu anh không đến cô ấy sẽ cứ chờ ở đó mãi'. Tôi nói 'Anh không còn là gì với chị ấy, sao phải bận tâm. Anh cứ bảo chị ấy gọi taxi cũng được' nhưng anh không nói gì thêm mà vội vã chạy tới bên chị.
Hôm đó, tôi đã đợi anh cho tới khi trận đấu kết thúc. Phải 1 tiếng ngồi trà đá chờ, anh mới quay lại đón tôi kèm theo những lời xin lỗi rối rít. Sau hôm đó, tôi đã ốm vì cảm lạnh. Anh biết lý do tôi ốm nên càng thương tôi hơn.
Những ngày được anh ở bên chăm sóc, lo lắng tôi cũng được an ủi phần nào. Nhưng nghĩ đến chị ta thực lòng tôi không yên tâm.
Hôm đó tôi đã khóc và nói với anh rằng tôi không muốn anh tiếp tục đi lại với chị ta. Rồi tôi bắt anh gọi điện nói với chị ta rằng họ không nên gặp nhau nữa. Chắc lúc đó nhìn tôi tàn tạ quá, nên anh đã làm theo những gì tôi nói. Anh nói mà giọng buồn như sắp nấc lên.
Đúng là từ hôm đó, chị ta chẳng bao giờ gọi cho anh. Mấy tháng nay, không một tin nhắn cũng không có bất kỳ phương thức liên lạc nào cả.
Tôi cứ tưởng thế là mọi việc đã yên nhưng đâu ngờ vào đúng đêm tân hôn, lúc vợ chồng tôi đang ngập tràn hạnh phúc thì người đàn bà đó lại gọi điện đến. Chị ta ỉ ôi khóc lóc điều gì đó, mà khi nghe xong chồng tôi vội vàng phóng xe đi không nói với vợ một lời.
Anh quỳ xuống và xin tôi tha thứ. |
Tôi đợi anh cả đêm mà lòng ngổn ngang mối tơ vò. Tôi gọi điện, anh cũng không nghe.
Phải gần sáng anh mới về trong bộ dạng nhếch nhác. Có lẽ anh đã có một đêm dài không ngủ. Rồi anh quỳ xuống xin lỗi tôi, anh nói rằng từ hôm nay anh thề sẽ không bao giờ liên lạc với chị ta nữa. 'Tất cả đã là quá khứ. Có chết anh cũng không gặp cô ta thêm một lần nào nữa. Vì thế anh mong em hãy yên tâm'.
Lúc đó, tôi đã không nói gì thêm mà lặng lẽ gạt tay anh ra. Thực sự giờ tôi rất hoang mang, đã mấy hôm rồi tôi không nói chuyện với chồng mình?
Liệu tôi có nên tin anh một lần nữa hay không?
Nguồn tin: Báo Gia đình Việt Nam