Giáo dục

Rơi nước mắt bài thơ Đỗ Nhật Nam tặng con gái phi công Trần Quang Khải

“...Bé con ơi, vịn vào mẹ đi nào và lớn nhanh lên nhé/ Giấc mơ đêm của em chắc có bố theo cùng/ Bố sẽ vỗ về bằng đôi bàn tay ấm/ Không nước biển nào làm lạnh bố đâu em”... Trên đây là một đoạn trong bài thơ xúc động do em Đỗ Nhật Nam viết tặng con gái liệt sĩ phi công Trần Quang Khải, hiện đang được chia sẻ liên tục trên mạng xã hội.

“Bố đã khóc khi đọc những vần thơ Con viết...Bố mạn phép Con đặt tên cho bài thơ và đăng bài thơ này thay một nén nhang kính dâng anh linh liệt sĩ Trần Quang Khải và để sẻ chia cùng bạn bè”..., trong lời đề dẫn cho bài thơ, bố Đỗ Nhật Nam đã có những dòng tâm sự yêu thương đầy xúc động.

Chỉ sau khi đăng tải chưa đầy nửa giờ, bài thơ đã nhận được hàng nghìn lượt like và hàng trăm lượt chia sẻ. Nhiều người cho biết, mình đã khóc khi đọc bài thơ.

“Sởn da gà khi đọc thơ con trai. Thấy cả thế giới qua ánh mắt thánh thiện trong trẻo và trái tim nhân hậu ấm áp. Thấy cả thế giới tâm linh kỳ diệu. Với con, không có cái chết nào ở đây cả. Tất cả vẫn còn nguyên vẹn một tình yêu thương cao cả, vĩnh hằng”, độc giả Hồ Thu nhận xét.
Bài thơ do Đỗ Nhật Nam viết tặng con gái liệt sĩ phi công Trần Quang Khải

Một nữ độc giả ở Hà Nội cũng gửi lời chia sẻ: "Xót xa quá. Đúng là sự mất mát này của tất cả mọi người nhưng với Khánh Vân là mất mát lớn nhất. Rồi thời gian nữa thôi, những ồn ào dịu lại, mọi người bận rộn sẽ lãng quên, chỉ có những mất mát sẽ theo em suốt cuộc đời. Cầu mong cho em và mẹ luôn gặp may mắn trong cuộc sống để được bù đắp phần nào.

Bé Khánh Vân sẽ lớn lên trong tình yêu thương vô bờ của cha để lại và tình yêu của mẹ, của người thân cũng như tình cảm sẻ chia của mọi người mà bé Nam đã thay lời"..!

Được sự đồng ý của gia đình, Dân trí xin đăng tải bài thơ xúc động dưới đây:
CHỜ NHÉ BÉ EM
( Tặng em bé, con chú phi công Trần Quang Khải)

Những ồn ào...rồi sẽ qua
Những lời sẻ chia...rồi thành xa
Những tiếng khóc than...rồi cũng tắt
Những người lớn lại bận rộn với vòng quay tất bật cuộc đời.

Chỉ có bé con là ngơ ngác
Chỉ có cây gậy chống trong đám tang là ngơ ngác
Chỉ nước mắt rơi là ngơ ngác
Biết lăn về đâu khi “gió” đã về trời.

Bé con ơi, vịn vào mẹ đi nào và lớn nhanh lên nhé
Giấc mơ đêm của em chắc có bố theo cùng
Bố sẽ vỗ về bằng đôi bàn tay ấm
Không nước biển nào làm lạnh bố đâu em.

Ở chân trời rất xa
Chắc bố sẽ bay trên đôi cánh mới
Bằng đường bay đặc biệt
Với tọa độ bay là cả trái tim cha...

Em chờ nhé
Sân ga mặt đất chờ nhé
Bố sẽ gửi về cho em rất nhiều tình yêu
Gửi đền em cả nụ hôn mà lần chia tay cuối bố lỡ vội vàng...

Em chờ nhé
Trạm không lưu chờ nhé
Chuyến bay này dài như nỗi nhớ
Bố vẫy em kìa, em gái nhỏ, thấy không em...

Tác giả bài viết: Đỗ Nhật Nam

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok