Đối với bé Đinh Thị Hương Giang, được sống một cách khỏe mạnh, đi học đầy đủ như bạn bè cùng lớp có lẽ là điều xa vời, chưa biết bao giờ mới có thể thực hiện. Cô bé thổ lộ: “Em chỉ muốn nhanh khỏi bệnh để quay lại đi học bình thường như các bạn. Từ nhỏ em đã mơ ước học thật giỏi để sau này làm cô giáo”.
Chia sẻ với chúng tôi, chị Lại Thị Hiền (mẹ bé, xóm Nhe, xã Thành Công, huyện Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên) nghẹn ngào bảo, không thể ngờ con còn nhỏ vậy mà đã mắc bệnh hiểm nghèo. Giang vẫn khỏe mạnh cho đến cuối năm 2017, khi ông nội vừa mất được đúng 18 ngày thì cháu bị nổi hạch ở cổ, mặt sưng lên. Ở nơi xa xôi không biết nhiều về những căn bệnh nguy hiểm, vì thế vợ chồng chị chỉ đi lấy lá rừng đắp cho con.
Khuôn mặt buồn bã, mệt mỏi của cô bé sau đợt vào thuốc |
Càng đắp, tình trạng không những không đỡ mà lại nặng thêm. Ăn Tết xong, gia đình vay mượn anh em, bạn bè đưa Giang xuống bệnh viện dưới Hà Nội khám. Tại đây, bác sĩ chẩn đoán con bị ulympho ác tính.
Nằm điều trị ở bệnh viện K3 Tân Triều một thời gian, do tình trạng xấu, diễn biến phức tạp, Giang được chuyển sang Viện Huyết học truyền máu TƯ nằm hồi sức cấp cứu liên tiếp nhiều ngày.
Từ một cô bé xinh xắn, giờ đây Hương Giang suy sụp cả về sức khỏe lẫn tinh thần. Việc học của em đành tạm gác lại. Một ngày có 24 giờ đồng hồ thì có khi cả 24 tiếng đó, em gồng mình chịu đựng nỗi đau đớn, nhất là lúc “vào thuốc”. Khuôn mặt tái xanh, nhăn nhó, nhìn vào ai cũng xót xa.
Trước khi mắc bệnh, Giang từng là cô bé bầu bĩnh, xinh xắn rất đáng yêu |
Những lúc đỡ đau, Giang lại hỏi mẹ liệu khi nào con được đi học trở lại. Bài này con chưa làm xong, không biết các bạn học đến đâu rồi nhỉ… Nghe những lời thủ thỉ của con, lòng chị Hiền như thắt lại.
“Dù nhà nghèo nhưng hai vợ chồng vẫn cố chạy vạy khắp nơi, vay mượn tiền hai bên nội ngoại để lo chi phí cho cháu được xạ trị. Ngày ấy, trong nhà có gì đều đem bán sạch mới gọi là tạm đủ”, chị nghẹn ngào chia sẻ.
Được biết, Hương Giang là người dân tộc Sán Dìu, sinh ra trong gia đình nông dân ở vùng cao của huyện Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên. Nguồn thu nhập chính nuôi cả gia đình trông vào một đồi chè nhỏ. Quanh năm cha mẹ lao động lam lũ nhưng gia đình chưa lúc nào thoát cảnh đói nghèo. Giang có người anh trai bị hở van tim, ốm đau liên miên nên không giúp được gì. Học hết lớp 12, anh của Giang xin nghỉ ở nhà đi làm thuê cùng bố, dồn tiền cho em gái chữa bệnh.
Gia đình không đủ tiền để tiếp tục điều trị, tính mạng Giang có nguy cơ bị đe dọa |
Từ ngày cho con đi viện điều trị, vợ chồng chị Hiền trở thành “con nợ” quen mặt của nhiều người. Số tiền đi vay đến nay đã lên đến cả trăm triệu. Ngoài căn nhà cũ nát và và đồi chè chưa đến vụ thu hoạch, gia đình chẳng còn thứ gì đáng giá để bán. Những bữa cơm hàng ngày của hai mẹ con chị Hiền trên viện cũng do người ta thương tình mà cho.
Hương Giang là người dân tộc nên được bảo hiểm hỗ trợ, tuy nhiên những loại thuốc sử dụng ngoài danh mục mới đáp ứng được cho em lại quá đắt đỏ. Hơn nữa, cuộc chiến sinh tử là một chặng đường dài chứ không phải ngày một, ngày hai, chưa biết khi nào mới kết thúc.
Nỗi vất vả xen lẫn lo lắng, bế tắc hằn rõ trên khuôn mặt người mẹ. Hơn lúc nào hết, bé Giang và gia đình đang rất cần sự hỗ trợ của các nhà hảo tâm để có thêm nghị lực chiến thắng bệnh tật, biến ước mơ làm giáo viên thành hiện thực.
Mọi đóng góp có thể gửi về: Gửi trực tiếp: Chị Lại Thị Hiền, xóm Nhe, xã Thành Công, huyện Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên. SĐT: 0386956793 |
Tác giả: Phạm Bắc
Nguồn tin: Báo VietNamNet