Một phụ nữ Iran cạnh dốc núi tại Darbandsar, phía bắc Tehran. Mùa này, nhiều du khách tới các khu nghỉ dưỡng ở đây để nghỉ ngơi, tổ chức dã ngoại và trượt tuyết.
Dizin là khu nghỉ dưỡng trượt tuyết lớn nhất Iran, cách Tehran khoảng 120 km. Mùa trượt tuyết kéo dài từ tháng 12 đến tháng 5 năm sau, dài hơn cả ở châu Âu. Dizin còn được Hiệp hội trượt tuyết quốc tế xác nhận và cho phép làm chủ nhà tổ chức nhiều cuộc thi thế giới.
Một người chơi trượt tuyết thử tài nhảy từ con dốc cao ở Dizin.
Người phụ nữ cùng con trai trên sườn dốc tại khu nghỉ dưỡng nổi tiếng Tochal, phía bắc Tehran.
Các vật dụng trượt tuyết trong hiệu cho thuê đồ ở Darbandsar.
Một nhà hàng ở Tochal. Du khách nước ngoài cũng tới đây trượt tuyết ngày càng nhiều nên Iran đang cố gắng xây dựng thêm các khách sạn và hiện đại hóa các trang thiết bị.
Phòng chờ ở một khách sạn tại Dizin khá nổi tiếng với người nước ngoài. Cuộc sống về đêm ở đây có thể bị hạn chế hơn do hầu hết người Iran thích hoạt động trong nhà vào buổi tối.
Các ghế đưa khách lên núi trượt tuyết bằng cáp treo tại Tochal cao tới 7.500 m. Hệ thống cáp treo này được xây dựng từ giữa những năm 1970.
Một tay chơi trượt tuyết bằng ván đang tung mình trên không ở Dizin.
Những du khách nghỉ ngơi, thư giãn sau một buổi chiều tập luyện trượt tuyết tại Dizin.
Trong một ngôi nhà gỗ tại khu trượt tuyết Dizin, không khí trên các ngọn núi có phần thoải mái hơn ở thành phố, phụ nữ đi trượt tuyết và nghỉ dưỡng hiếm khi phải đeo mạng che mặt.
Tác giả bài viết: Hương Chi - Ảnh: Gaia Squarci/Prospekt