Cuộc sống

Hạnh phúc của 3 cặp mẹ con trong ngôi nhà 'không tốn một xu'

Hơn một năm nay, anh chị Minh - Linh đã nhận nuôi 3 cặp mẹ con đơn thân, dù không hề quen biết.

Cứ 6 rưỡi sáng, căn phòng nhỏ trên tầng 3 quán cà phê góc hồ Văn Quán, Hà Đông, lại í éo tiếng trẻ con khóc. Không chỉ một, mà cả 3 đứa đều "hòa giọng" khiến người lớn trong nhà không thể ngủ nướng thêm. Đứa nhỏ nhất 3 tháng tuổi, đứa lớn hơn xíu mới ngoài 4 tháng, còn đứa lớn nhất cũng chỉ vừa qua 9 tháng. Một ngày mới bắt đầu, ba bà mẹ đơn thân Hồng, Hương và Mận buộc vội nắm tóc, lỉnh kỉnh thay bỉm, pha sữa, chuẩn bị cho con ăn cữ đầu tiên.

Hơn một năm nay, vợ chồng anh Minh, sinh năm 1978, kỹ sư xây dựng, và chị Linh, kinh doanh, sinh năm 1986, đã quen với khung cảnh nhốn nháo này. Khi quyết định cưu mang những người phụ nữ rơi vào đường cùng, đôi vợ chồng cùng quê Bắc Giang đã xác định những rắc rối có thể đối mặt. Dù phải đi thuê nhà, dù công việc kinh doanh mấy năm nay gặp khó khăn, họ vẫn mở lòng đón nhận một, rồi dần dần tới 3 mẹ đơn thân tới ở và nuôi nấng, chăm sóc con họ như những người thân trong gia đình.

Cơ duyên của anh chị Minh - Linh với ba người phụ nữ này là qua một hội nhóm những người ly hôn, độc thân trên mạng xã hội. Là admin của nhóm, chị Linh lắng nghe nhiều tâm sự của mọi người. Từng rơi vào hoàn cảnh giống họ, bà mẹ hai con hiểu những gì họ đang đối mặt nên chia sẻ, động viên từng người. Chị và anh Minh cũng đều trải qua hôn nhân đổ vỡ trước khi quen biết nhau 4 năm trước. Những chuyến đi từ thiện đã kết nối hai người lại với nhau. Họ có hơn 3 năm tìm hiểu trước khi chính thức làm đám cưới năm 2017.

Chị Linh và 3 đứa trẻ anh chị đang cưu mang.

Tháng 6 năm ngoái, chị Linh nhận được tâm sự của một cô gái trẻ tên Hồng, sinh năm 1989, ở Lào Cai. Hồng tâm sự đang rất buồn, không biết phải làm sao khi đang mang bầu gần 3 tháng, bạn trai lừa dối, gia đình từ mặt, công việc không có vì nghén quá phải xin nghỉ. Hồng tuyệt vọng, bế tắc khi không biết phải nương tựa vào ai. Gia đình khuyên nên bỏ thai nhưng Hồng không chịu, cô nghĩ đứa trẻ không có tội tình gì.

"Khi nghe Hồng tâm sự, tôi rất thương em, chỉ sợ trong phút buồn bã em làm điều gì dại dột. Vì thế, tôi nói rằng hãy xuống đây với chị. Chị không giàu có, nhưng có thể cho em ở nhờ, giúp đỡ mẹ con em. Dù thế nào chị cũng không để em chết đói", chị Linh kể lại.

Như người chết đuối vớ được cọc, Hồng ôm bụng bầu xuống Hà Nội, tìm đến người chị mới quen trên nhóm vào một ngày hè nắng chói chang. Ngày nào cũng khóc, nghén không ăn được gì, chị Linh phải động viên, làm công tác tư tưởng mãi cô mới nguôi ngoai. Hồng được bố trí ở trên tầng 3 của quán cà phê, nơi gia đình chị Linh ở và kinh doanh. Ngày bế đứa con gái đỏ hỏn trên tay, Hồng thổn thức vì sau bao khó khăn, người ở bên cô lại là những người không ruột thịt nhưng thương cô còn hơn anh em trong nhà.

Bé Gà hiện hơn 3 tháng, trộm vía ngoan ngoãn, dễ thương. Bé thậm chí còn quấn mẹ Linh hơn. "Theo sát bé từ lúc trong bụng tới khi sinh ra, rồi cho con bú bình, ẵm, tôi có tình cảm với bé như con ruột mình. Thi thoảng Hồng bế bé về thăm bà ngoại ở Lào Cai, tôi nhớ con chảy nước mắt", chị Linh kể.

Chị nói ngày Hồng sinh con, hàng xóm xung quanh xì xào là sao nhà kinh doanh lại đi rước gái đẻ về, tự dưng buộc lạt vào người nhưng anh chị gạt ngoài tai tất cả. "Chúng tôi nhận cưu mang em là phải có trách nhiệm với em. Làm sao có thể đẩy một người mẹ đơn thân mới sinh con đi chỗ khác", anh Minh cho hay.

Gần đây, trong một lần đưa bé Gà đi tiêm, bác sĩ nói con bị hẹp van động mạch phổi và hở van tim, cần phải theo dõi đều đặn mỗi tháng. Gần một năm được anh chị cưu mang, giờ con bệnh tật, cô gái trẻ cảm thấy nghẹt thở, sợ trở thành gánh nặng quá lớn với gia đình chị Linh. Chỉ đến khi được an ủi là bệnh có thể tự khỏi, hay "dù thế nào anh chị cũng sẽ bên em", Hồng mới thấy nhẹ lòng đi một phần.

3 cặp mẹ con đơn thân coi nhau như chị em trong nhà.

Cách đây 3 tháng, gia đình anh Minh lại đón nhận thêm một bà mẹ đơn thân khác đến từ Thanh Hóa, tên Hương. Cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự như Hồng, nhưng bà mẹ sinh năm 1987 còn đau đớn hơn khi con mới hơn một tháng, chồng đã bỏ đi theo bồ, mang theo cả chiếc xe máy, tài sản duy nhất có giá trị với cô. Hương rơi vào trạng thái trầm cảm nặng nề, mất sữa ngay sau đó.

Không chịu nổi tai tiếng ở quê, càng không muốn phụ thuộc gia đình chồng, Hương tự mình nuôi con trong phòng trọ với những đồng tiền ít ỏi tiết kiệm được trước đó. "Có ngày, tôi chỉ dám ăn một bữa mỳ tôm, còn dành tiền mua sữa cho con, hết sữa bột lại pha sữa đặc cho con uống. Mấy tháng đầu chồng chu cấp 1 triệu/tháng, nhưng sau đó anh ta dửng dưng không đưa bất cứ đồng nào, chặn số điện thoại của tôi luôn", Hương kể.

Biết chuyện của Hương, chị Linh nói cô có thể xuống ở với mình, cô sẽ lo chỗ ăn ở và ăn uống cho hai mẹ con. Bắt xe lên Hà Nội với đứa con 6 tháng tuổi trên tay, trong túi chỉ còn lại vài đồng bạc lẻ, nhưng Hương vui vì mọi người yêu thương, giúp đỡ hết mực.

Mới xuống được 3 tháng nhưng Hương đã tăng tới 4 kg, tâm trạng vui vẻ, phấn khởi hơn trước nhiều. "Nếu không có anh chị cưu mang tôi không biết phải làm sao để vượt qua chuỗi ngày đen tối. Nhiều khi bỉm và sữa gần hết, tôi ngại không dám nói thì đã thấy chị Linh mang đồ mới về. Chị lúc nào cũng chủ động làm mọi việc, không để chúng tôi cảm thấy khó xử", Hương kể.

Giờ đây, cô đang tìm chỗ gửi trẻ để đi làm công nhân, kiếm tiền tự trang trải. Cô nói mình đã nợ anh chị quá nhiều.

Bà mẹ đơn thân mới nhất gia nhập đại gia đình là Mận, cô gái 26 tuổi, cùng quê Lào Cai với Hương. Mận mới sinh con được 4 tháng nhưng nhìn cô không ai bảo gái mới đẻ. Mận gầy lắm, những đường gân xanh nổi hằn trên mu bàn tay, khuôn mặt hốc hác. Thế nhưng cô gái nhỏ thó ấy ít ra còn có tương lai hơn Hồng và Hương.

Mận và bạn trai làm cùng nhau, cô làm nhân viên spa còn anh là đầu bếp. Hai người có thời gian yêu nhau mặn nồng, nhưng sau đó chia tay. Thời gian bạn trai Mận đi tỉnh khác làm việc cũng là lúc cô phát hiện mình đang mang bầu. Cô nhắn tin cho anh thông báo nhưng anh không tin. Đau khổ, chấp chới không biết vin vào ai nhưng Mận quyết tâm giữ lại đứa con này.

Mang tiếng không chồng mà đẻ, cha mẹ mất từ sớm, Mận đau đớn, tủi nhục, muốn bế con bỏ đi nhưng chẳng biết về đâu. 3 tháng, nhờ sự giúp đỡ của chị Linh, bà mẹ trẻ bế đứa con gái xinh xắn xuống Hà Nội, gia nhập tổ ấm của những bà mẹ đơn thân. May mắn, bạn trai cô sau khi biết bạn gái sinh con đã tìm xuống tới Hà Nội xin nhận con và xin cưới cô. Vì Mận không có họ hàng thân thích, anh chị Minh quyết định đứng ra nói chuyện người lớn thay và lo liệu tổ chức đám cưới cho cả hai. Hôn lễ sẽ được tổ chức vào ngày 8 tháng 4 âm lịch tới.

Chị Linh coi 3 đứa trẻ như con ruột của mình.

"Tôi quan niệm mỗi ngày mở mắt ra thấy mình vẫn còn khỏe, còn cười được là vui rồi. Tôi không nghĩ làm việc thiện hay giúp ai sẽ được trả công. Chỉ mong sau này, con cháu mình nếu có gặp khó khăn cũng sẽ có người giúp đỡ", anh Minh tâm sự.

Một ngày của chị Linh không chỉ là quản lý quán cà phê, mà còn giúp mẹ này thay bỉm, giúp mẹ kia cho con ăn dặm... Chị kể nhà toàn phụ nữ, nhiều lúc phức tạp, đau đầu lắm, nhưng được cái ai cũng tình cảm, thương yêu đùm bọc nhau, lúc nào cũng ríu ra ríu rít.

"Chúng tôi tâm niệm dù mình có gặp khó vẫn không bỏ rơi ai. Lúc người ta cơ nhỡ mới cần có nhau, cần giúp đỡ, chứ giàu có thì đã không cần mình", chị Linh nói.

Những người hàng xóm xung quanh biết hoàn cảnh của ba bà mẹ đơn thân nên cứ rảnh là lại sang bế các bé đi chơi quanh quanh. "Chỉ khi bước vào con đường cùng, người ta mới biết ai thực sự là người tốt với mình. Chúng tôi may mắn vì được anh chị giúp đỡ quá nhiều. Ân tình này không biết bao giờ mới trả xong", Hồng tâm sự.

Tác giả: Mộc Miên

Nguồn tin: Báo VnExpress

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok