Giáo dục

Cựu học trò trường Lương vĩnh biệt thầy Văn Như Cương qua mạng

Hôm nay, hàng ngàn avatar trên Facebook đã được đổi thành gương mặt cười hiền hòa của thầy, với lời cầu mong thầy yên nghỉ ở nơi xa.

Avatar Facebook của nhiều cựu học sinh Trường Lương Thế Vinh hôm nay là hình ảnh người thầy đáng kính

Trong lòng các thế hệ học sinh, thầy Văn Như Cương là hình ảnh "ông già tóc bạc" ngày ngày cặm cụi đến trường, miệt mài với nghề giáo, sống với cả một tấm lòng nhiệt huyết, ước mong thế hệ trẻ "sống nhiều hơn với thế giới xung quanh", tự học, tự rèn luyện để trở thành "người tử tế".

Thầy coi học trò như con cháu trong nhà, những lời thầy nhắn gửi như là lời truyền đạt của thế hệ đi trước, tóc đã bạc nhưng tâm hồn mãi trẻ, mãi nhiệt huyết, mãi đau đáu với sự nghiệp giáo dục.

Thầy từng nói: "Các em có thể trở thành những người lao động chân chính, những nhà kỹ thuật có chuyên môn, những nhà nghiên cứu thành công, những doanh nghiệp tầm cỡ, những nhà lãnh đạo xuất sắc. Nhưng trước hết phải là người tử tế".

Đối với công chúng nói chung, ấn tượng về thầy là những phát ngôn và phương án đổi mới giáo dục, về chống tiêu cực thi cử, gian dối trong trường học, bạo lực học đường, về lương tâm người làm nghề giáo, phẩm chất của học sinh...

Cựu học sinh Trường Lương Thế Vinh đổi ảnh đại diện để tưởng nhớ thầy Văn Như Cương

Tháng 3-2017, nước mắt thầy đã rơi trên giường bệnh khi hơn 3.000 học sinh mỉm cười cùng hát vang bài hát truyền thống của trường để tặng thầy và cầu chúc thầy mau khỏi bệnh. Hơn 6 tháng sau, thầy đã mang theo những nụ cười ấy bước sang một thế giới khác, an yên hơn.

Tùng Nguyễn (1991, cựu học sinh Trường THPT Lương Thế Vinh niên khóa 2006-2009 cơ sở Cầu Giấy, Hà Nội) nhớ mãi hình ảnh thầy gom từng học sinh điểm thấp trong kỳ thi thử đại học mà trường tổ chức để dạy thêm miễn phí.

"Mình tuy ra trường 8 năm rồi, nhưng mỗi khi trường có biến động gì mình đều rất quan tâm. Cảm xúc của mình khi nghe tin thầy qua đời là ngổn ngang, hụt hẫng, tiếc thương, xót xa. Đối với mình, thầy mãi mãi là một người thầy đáng kính!", Tùng Nguyễn chia sẻ.

Lê Yến Nhi từng quyết định nộp hồ sơ vào Trường Lương Thế Vinh chỉ vì kính mến và yêu thương thầy Văn Như Cương.

Cô viết trên trang Facebook cá nhân: "Dù chưa được nghe thầy giảng dạy một ngày nào, nhưng mỗi lần gặp, em lại cảm thấy mình đang gặp một ông tiên và trong đôi mắt của thầy là cả một đại dương bao la chứa rất nhiều điều tốt đẹp.

Những gì thầy đã cống hiến cho trường không thể nào đo đếm được bằng nhưng con số. Hôm nay là một ngày mát mẻ, vừa tỉnh dậy em đã ngỡ là một ngày đẹp trời… Nhưng không… Thầy đã rời xa chúng em mãi mãi!".

Đỗ Hà Chi (2002, cựu học sinh Lương Thế Vinh) chia sẻ: "Mình vào trường từ năm lớp 6, và thầy Văn Như Cương là một trong những người thầy đã truyền lửa cho cuộc sống của mình. Mình thật sự cảm thấy rất buồn và thương xót vì chúng ta đã mất đi một người thầy giáo giỏi, tâm huyết như thầy".

Liên Hoa (1994, cựu học sinh Trường Lương Thế Vinh, hiện là sinh viên ĐH Luật Hà Nội): "Mình vinh dự khi được học tại trường lúc thầy còn làm hiệu trưởng. Mình thật sự rất kính trọng thầy. Thầy ra đi rồi, trường sẽ ra sao đây?".

Cách để các thế hệ học sinh mãi lưu giữ và lan tỏa tình cảm đối với người thầy đáng kính

Thầy rời cõi tạm...

Nhà văn Văn Giá - người từng giảng dạy một thời gian ngắn tại Trường Lương Thế Vinh trong những ngày đầu thành lập - chia sẻ với Tuổi Trẻ Online: "Thầy không chỉ là một nhà giáo dục mà còn rất hay viết văn, làm thơ, truyện ngắn mini, chơi rất thân với các anh em nhà văn.

Không ngờ rằng bức ảnh chụp cùng thầy vào lễ kỷ niệm 20 năm ngày ra trường của cựu học trò trường Lương ngày 23-9 vừa qua lại là bức ảnh cuối cùng.

Đối với mình và cả các phụ huynh đang có con theo học tại Trường Lương Thế Vinh, sự ra đi của thầy là nỗi mất mát lớn. Thầy Văn Như Cương là nhà giáo dục lỗi lạc, có nhân cách lớn, luôn cố gắng giữ được vị thế và chất lượng của nhà trường".

Trích bài thơ nhà văn Văn Giá viết rạng sáng 9-10-2017 khi nghe tin thầy Văn Như Cương qua đời:

Vĩnh biệt thầy

Lũ học trò bé thơ gấp hàng ngàn con hạc trắng

Để giữ thầy ở lại mặt đất này

Thầy không nỡ nhìn hàng ngàn cặp mắt ngơ ngác

Thầy đã ở lại

Mặt đất này chưa bao giờ bình yên

Mặt đất này ngày càng hung dữ

Thầy đành xa những cặp mắt bé thơ

Ngàn hạc trắng tiễn thầy về cõi trời thanh sạch

Hạc trắng ơi hạc trắng

Dìu thầy về cõi trời xa

Hát lên những bài hát dịu dàng

Ru giấc ngủ ngàn năm cho thầy hạc nhé

Hàng ngàn cánh hạc

Hát lời trẻ thơ

Thầy rời cõi tạm

Bay vào thiên thu...

Tác giả: PHAN PHƯƠNG

Nguồn tin: Báo Tuổi trẻ

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok