Cuộc sống

Vu Lan mùa cũ

Người ơi, ở nơi xa ấy có nhớ về những Vu Lan mùa cũ như ta?

Ảnh minh họa

Mình từ nào giờ rất ít khi đi chùa vào những ngày rằm hay lễ tết, tại cái tánh ngại chen chúc chỗ đông người, ngột ngạt. Có lẽ hồi nhỏ đã té sông suýt chết mấy lần nên đâm ra sợ những chỗ chật chội và ngột ngạt. Nhớ ơn Ba dạy mình bơi từ lúc còn tiểu học, nhờ vậy mới tự cứu được mình, có lần cứu thêm một đứa em và thằng bạn học chung trường.

Hồi trẻ, mình có một cô bạn gái đẹp người đẹp nết, rất hiếu thảo và thuần hậu. Mẹ nàng mất sớm, mỗi lần Vu Lan là nàng nhờ mình đưa đi viếng mộ mẹ, rồi vào chùa cúng lễ. Nàng vào thắp hương, mình ngồi ngoài cổng chùa đợi chứ không chịu vào theo. Biết tánh mình nên nàng cũng không ép.

Lúc nàng trở ra, mặt buồn rười rượi, mắt ngân ngấn nước, hỏi thì nàng nói tại khói nhang làm cay mắt. Biết nàng nhớ mẹ, càng thương nàng hơn vì lúc đó mình có cái hạnh phúc là vẫn còn cha, còn mẹ. Chỉ biết nắm tay nàng siết nhẹ để an ủi thôi. Đến khi mẹ mất, mình mới hiểu cái cảm giác buồn nhớ và trống vắng của một đứa con mồ côi mẹ.

Mình chịu nghĩa nàng sâu nặng lắm, lúc mẹ mình bệnh nặng, nàng chăm sóc như là mẹ ruột. Rồi mình bị tai nạn phải nhập viện, ban đêm vết thương hành đau quá không ngủ được, nàng thức trắng đêm ngồi bên vỗ về an ủi. Cái tình cái nghĩa ấy, đến giờ mình vẫn chưa đền đáp được cho nàng, là nỗi hối tiếc khôn nguôi mà mình sẽ mãi nặng mang cho đến tận cuối đời.

Ảnh minh họa

Từ hồi ba mẹ mất đến giờ, mình cũng chẳng mấy khi đi chùa vào ngày chính lễ Vu Lan. Thường là mình đi lễ sớm trước một ngày, lúc ấy rất ít khách viếng chùa, để bớt chạnh lòng khi nhìn những người ngực áo cài đóa hoa đỏ thắm. Càng thấy cô độc và quạnh hiu khi nhớ về ba mẹ và những Vu Lan có nàng bên cạnh. Bàn tay đơn lạnh của mình cần lắm một cái siết tay ấm áp của người ấy biết bao.

Người ơi, ở nơi xa ấy có nhớ về những Vu Lan mùa cũ như ta?

Tác giả: Phước Lộc

Nguồn tin: phunu.nld.com

  Từ khóa: lễ Vu Lan , Vu lan

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP
ok